Rena hừ lạnh một tiếng, ngẩng cao đầu lên cao dương oai khí thế vốn có:" Không có gì đặc biệt, tôi chỉ giúp anh ấy hiểu được cái gì là đúng, cái gì là sai thôi."
Một tiếng cười man rợ phát ra từ phía Marsking, ông ta nhanh chóng tiếp lời:" Thế giới này chính kẻ yếu chính là một bàn đạp để cho kẻ mạnh tiến tới. Tạo ra một vòng cầu hoàn chỉnh đầy rẫy những cá thể hùng mạnh. Sự hi sinh của những người khác không đáng để được nhắc đến." Suy nghĩ đáng sợ ngày càng được phát ra từ bộ óc điên cuồng của hắn:" Ngươi muốn biết tại sao mẹ ngươi lại thua không? Chỉ vì để bảo vệ ngươi, để bảo vệ cái vùng đất đầy những con người hèn kém. Bà ta đã có khả năng thắng được ta nếu không phải vì giữ cái niềm tin cao đẹp đó."
Rena cố nén cơn giận. Chiêu khích tướng đó tuyệt không thể bị mắc mưu:" Không, ngươi sai rồi. Kẻ yếu cũng có sức mạnh của riêng họ. Ý chí để đánh bại kẻ thù giúp họ vươn lên để đấu tranh. Ngươi nói đúng, sẵn sàng từ bỏ sinh mạng của mình để bảo vệ kẻ yếu hơn đã là một hành động ngốc ngếch. Nhưng chính vì thế, mới tạo nên bọn ta bây giờ. Ta, không tất cả bọn ta đều sẽ kế thừa nó."
" Ngu ngốc." Marsking khinh bỉ, từ từ dần dần trước mặt ông ta vô vàn những trùm tia sáng bóng tối cứ thế ập về, tạo thành một quả cầu không lồ từ trên cao đục thẳng tầng đám mây mù mịt để mọi thứ chìm trong âm u, lạnh lẽo.
*************
Phía bên kia trận chiến, ba người họ chiến đấu với tất cả đạo quân, bao gồm cả những vị tướng. Sevant hiện hữu rõ vấn đề rằng những kẻ họ đang đánh ở đây hoàn toàn đã không còn tự chủ nữa, chiến đấu trong vô thức, bị chặt chém, bị đau đớn cũng vực dậy đấu tiếp.
Lãnh Nhiên chứng kiến một đoạn chiến đấu đầy tấn bi kịch này không khỏi tim đập, chân run. Những người này không hề có hồn, như bị điều khiển vậy. Những nhành lá từ trên cao như những mũi tên nhỏ bé phi đến cắm trên da thịt những vị tướng đó nhưng không hề đau đớn, cứ thế lao tới.
Ovias là người từng trải hoàn toàn biết được cái ý nghĩ điên rồ của cái tên kia. Hắn hi sinh tất cả thần dân, lẫn những người trung thành với bản thân chỉ để tạo ra cái quả cầu kia. Hắn muôn xây dựng bằng máu và thể xác của tất cả họ.
Quả cầu đó, giống hệt với cái Rena nhìn thấy ở Milquynus nhưng nó to hơn, cứ thế này đổ ập xuống, thế giới sẽ không còn tồn tại
" Rena." Ryvan gọi cô:" Kết hợp sức mạnh của các vị thần lại."
Chưa từng thử được một lần trong đời, thật ra cô có nghe rất rõ về năng lực này trong quyển sách cổ của Vacrina. Tập hợp sức mạnh của năm vị thần để tạo thành một nguồn thần lực lớn, có khả năng có thể đối chọi với hắn ta. Thế nhưng thời thế thay đổi, lần này cô cần nhiều hơn nữa.
" Em hiểu rồi." Rena nắm chặt tay, tự tin vào bản thân.
" Anh sẽ câu thời gian cho em." Giữ lấy Huyễn Cốt Khí trong tay, cộng thêm hình xăm dần lan từ trên ngực lên tận mặt, mắt anh dần biến đổi sang vàng, tiến về phía trước. Rena hít một lần nữa, chạy nhào đến ôm anh. Người anh lạnh toát vì đang có nguồn băng lớn mãnh liệt thế nhưng dù có vậy cô vẫn cảm thấy ấm áp vô cùng. Cảm ơn trời, đã cho người đàn ông con yêu thương nhất bên cạnh con vào giờ phút quan trọng này.
Ryvan ôm cô thật chặt, tạo thành một cái ôm kéo dài thật lâu. Chính anh, có lạnh đến mấy chỉ cần có cô bên cạnh, anh chắc chắn phải làm được.
" Này này, đừng có coi tôi như người vô hình chứ hả ?Với cả mấy người có đang biết dầu sôi lửa bỏng không đấy?" Leon chen ngang đồng thời cười trộm hành động ân ái của cặp đôi yêu nhau trước mặt mình.
" Dầu sôi lửa bỏng đến mấy, vẫn có người cười toe toét nhất, không phải sao?" Rena hơi ngoảnh đầu lại, bắn mũi tên hình viên đạn vào kẻ không hề coi cái tình thế này là căng thẳng gì hết.
" Anh đây cũng chuẩn bị mấy tháng trời trong cuộc chiến, nếu tình hình không nguy hiểm , thì chán chết." Leon than ngắn than dài tỏ vẻ mình nói rất đúng.
Ryvan vuốt ve khuôn mặt cô lần cuối, nhẹ nhàng in lên trán cô một nụ hôn, mới vụt chạy đi. Đứng song song với Karmas, anh nói một câu:" Không ngờ có ngày, lại cùng hợp tác."
Karmas cười lạnh, luồng khí dâng trào mạnh mẽ, tiếp chiêu cứng rắn:" Tình thế bắt buộc. Hãy coi như đây là trải nghiệm lần đầu và cũng là lần cuối đi."
Vì hai người này đều được yểm mình với bóng tối, nên nguy cơ tiếp xúc với thần lực dồi dào của Marsking kia sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Rena nhìn hai bóng lưng đang dần rời khỏi, cũng khởi động tinh thần. Chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng gì để cô thi triển tuyệt chiêu, nên thời gian đó phải nhờ đến Leon.
Tiến lên phía trước, Ryvan và Karmas không có đôi lời nào, xông pha chiến trận ngay phút giây đầu tiên. Một màn đất xoẹt qua, đá lở loét bắt lên tkhông trung mở màn của một cuộc đấu. Marsking hai tay dễ dàng chặn được vũ khí của Ryvan là Karmas. Khớp xương như được phóng đại, ông dần lùi ra xa, một vùng đất bóng tối như bủa cây lại tạo thành một trận địa ngục chốn trần gian.
Hai người đi quanh Karmas liên tục phóng chiêu. Người đánh, người chặn xảy ra liên tiếp. Các