Marsking vẫn tiếp tục dồn ép lấy Karmas vầ Ryvan. Ông biết hai kẻ này đang câu giờ cho con nhãi kia. Triệu hồi ra những con quái bóng đêm, khổng lồ. Mắt chúng nó vàng rực, trên đầu đều có biểu tượng hình tam giác. Bao bọc trong lớp lá chắn kia, nguồn sinh lực của ông ta phát tán.
Leon đứng ngoài nhìn trên nền bãi chiến trường mình vừa tạo nên rồi mọc lên những con quái khổng lồ hơn, chỉ nhếch mép cười.
Con đao hai lưỡi lóe sáng lên vũng máu tối đen, anh nhảy vọt lên. Xung quanh thính giác dần trở nên im ắng hẳn, một con rồng màu trắng khổng lồ, bao quanh nó là một quầng nước như một lớp lá chắn, công phá lên các điểm đánh của con quái. Vạn vật, cấu tạo cơ thể đều được tạo ra từ bóng tối, nên đòn đánh của Leon dường như không có sức hủy diệt được chúng. Đánh được một con, chém cao được một con, chỉ là chúng vùng vẫy, khuỵu xuống, sau đó dường như càng hóa điên hơn liên tục tấn công anh.
Đập ruỳnh xuống đất, hình bàn tay lõm hẳn xuống phía sâu, Leon kịp tránh đi, chỉ tiếc rằng nó lại tác động đến nơi luyện thần lực của Rena.
Chẹp một tiếng, anh chạy lên cánh tay đầy dài của chúng, chạy thẳng lên một đường, xoay người thật nhanh dựa theo dòng nước cuốn chặt đầy chắc chắn, phi thẳng lên hai con mắt vàng rực đó, chém mạnh lên biểu tượng hình tam giác trên đầu. Con quái nào cũng có điểm yếu, nếu không thể đả thương chỗ khác, thì đả thương cái trọng yếu nhất. Hoặc đó là những gì anh nghĩ.
Vừa mới chạm đất không lâu, ba con quái anh vừa đánh, lập tức tạo thành hình dáng khác, trở nên mạnh hơn, chúng gầm lên những tiếng thét vang dội. Mẹ kiếp. Anh thầm chửi thề, vậy phải giết được cái tên xương xẩu kia mới có thể làm được gì sao.
Ngó xuống lớp vòng bảo vệ, xem chừng phải tốn ít nhiều một canh giờ nữa, cô em gái mới có thể tạo xong được sức mạnh.
************
Chỗ Ryvan và Karmas. Hai người họ chưa lấy một chút ngưng tay nào. Dây thần kinh như căng đứt, máu chạy xồng xộc lên não, đến nỗi trán phải nổi gân xanh. Không biết hai người họ đã phải tránh đòn, đã phải vung chiêu biết bao nhiêu lần chỉ để tránh được sự tấn công của hắn. Đả thương ư, nằm mơ. Chém được nhát nào, hắn liền hồi phục nhát đó, .
Những hình thoi màu băng, từ trên cao rọi xuống phủ đầu, mở màn đánh trả hết toàn bộ lớp bóng tối dày đặc kia, đôi cánh băng lóe sáng từ trên cao, nhảy vọt xuống, vung mạnh Huyết Cốt Khí vô tình đến lạnh giá, mỗi cú chém nào anh cũng phải dồn hết công sức mới có thể hạ được. Marsking nhanh chóng nhận ra được cái nhìn của Ryvan, hắn lập tức phản công,
Sượt qua cánh tay phải anh một vết thương sâu hoắm, máu lập tức rớt lên trên nền đất, lẫn thể xác ông ta. Máu của kẻ thù rơi trên người, không còn gì sung sướng hơn. Nhân lúc đó, một cái bóng từ phía dưới tròi lên, không báo trước, một đôi cánh quỷ trên chiếc đao với lưỡi hái còn tỏa ra sát khí, tâm ma đâm thẳng lên ông, hai đòn đánh giao nhau cùng một lúc, thành công đánh tan được một cánh tay phải của ông ta.
Nhìn lên đòn biến đổi không chớp mắt đó, qua vài giây, những mảnh vụn trên đất hóa thân từ xương tàn, lại ghép lại. Ôm lấy cánh tay phải của mình, với vết thương trên người. Karmas hay anh đều biết, mình không thể nào thắng nổi tên này. Như dã tràng xe cát biển đông, tất cả những đòn đánh mạnh đến mấy, cũng không thể làm hắn giảm bớt được sinh khí.
Nhưng ít nhất hắn ta không thể giết được bọn anh nhanh như vậy. Trò chơi này, sẽ phải kéo dài tiếp.
" Các ngươi muốn cùng vẫy đến thế nào?" Nhìn lũ lượt thú vui của ông ta đang dần cạn kiệt, thật chỉ muốn chấm dứt cho xong.
" Đến khi giết được ông." Karmas đứng thở dậy, nhìn về phía một tương lai không hề có kết quả cho bọn anh, càng muốn nắm lấy vũ khí trong tay.
" Chỉ với hai ngươi." Marsking cười vang trong bóng tối:" Nếu nói đến những kẻ khác đến đây, cơ may các người còn làm nên một vết xước, nhưng bọn chúng có khi đã bị lũ tướng của ta giết chết rồi."
Karmas nắm chặt tay lấy, mắt anh đầy sự phẫn nộ:" Ngươi chiếm đoạt thần lực của thuộc hạ mình, căn bản đó không phải sức mạnh của ngươi."
" Hừ, vì đại sự, chút hi sinh này có là gì. Chúng nó nên thấy hãnh diện. Bao nhiêu lần, bọn chúng đã bại dưới tay của lũ Vacrina. Giữ lại còn có tác dụng. Hãy coi như lần này là một sự thanh trừng đi. Milquynus không cho phép kẻ thất bại tồn tại. Sự coi thường, sự khinh bỉ của ông ta dành cho thuộc hạ của mình theo lời nói còn đậm chất dã tâm kinh hoàng.
Karmas làm việc suốt với họ, đúng anh không hề có xuất hiện cảm tình gì, nhưng chỉ cần họ trung thành, không một lòng phản bội thì anh vẫn có thể đáp lại. Còn ông ta... Nắm chặt tay lại, cơn tức này nuốt sao trôi.
" Sao nào, hối hận?" Marsking nhìn đứa con trai của mình, thêm lời:" Ngươi có thể sẽ trở thành một người thừa kế tuyệt vời, thật là ngu xuẩn khi bị mê hoặc bởi một đứa con gái mà đi ngược lại với thần lực ngươi đáng ra phải có."
" Hối hận." Karmas cười, đối lại đầy tự tin:" Không, nếu không có những ngày tháng đó, ta sẽ không biết rằng, ở bên cạnh ông mình đã bị lợi dụng như một thứ công cụ chiến tranh, cũng không biết cái nơi tôi từng cho là kẻ thù đấy, mới là bạn thật sự."
" Hồ đồ." Marsking đâm về phía trước