Phần ngoại truyện của cha mẹ Rena và Leon nha mọi người
" Ruỳnh" Một tiếng đập ruỳnh mạnh trên bàn khiến người hầu xung quanh ai nấy cũng run rẩy. Cơn thịnh nộ của ngài Wailock không ai dám muốn bén mảng để gánh tội hết :" Đường đường là một vị tướng cầm quyền cao chức trọng, tương lai cần phải gánh vác trọng trách Thủy Thần. Vậy mà nó dám đi làm trộm, mặt mũi của nhà Wailock bị thằng nghịch tử đấy làm cho mất hết rồi."
Lũ người hầu đứng bên cạnh không thể cho chủ nhân một câu trả lời thích đáng vì chính họ cũng không hiểu thiếu gia lại có sở thích quái dị như thế. Bây giờ đã bỏ nhà đi được gần ba tháng , dùng năng lực của ngài Wailock cũng không thể bắt được.
" Có vẻ như ngài đang gặp rắc rối nhỉ?"
Giọng nói quen thuộc đó đã phải làm ông ngay lập tức trở lại quyền uy, thu hồi cơn giận lại hành lễ thật nghiêm trọng:" Xin thứ lỗi cho trạng thái lúc nãy của tôi đã làm ảnh hưởng đến nữ hoàng, không biết người đến đây có chuyện quan trọng gì."
Nữ tử một thân váy trắng kiêu sa lộng lẫy. Một một bước đi thật tinh tế, cao sang làm cho vạn hoa phải e lệ. Mái tóc bạch kim trắng dài xoăn được buông thả xuống theo những đường đi của cô như đóa hoa thủy tiên dịu dàng, thuần khiết. Giữa khuôn mặt trắng nõn tựa vầng trăng rằm là đôi mắt của một ngọn lửa hừng hực cháy đem theo một sức sống mãnh liệt.
Ariana mỉm cười nhìn về phía Wailock:" Hiếm khi thấy ngài tức giận như vậy, không phiền có thể kể lại cho ta chứ?"
Wailock cúi chào, có phần hơi ngại ra vấn đề này:" Không có gì to tát lắm, chỉ là con trai tôi bỏ nhà đi mấy tháng. Chính sự đang có phần chậm trễ nên..."
" À, về chuyện đó hả?" Ariana cười nhẹ, đôi mắt dường như chỉ cảm thấy một câu chuyện hết sức bình dị xảy ra giữa mối quan hệ này:" Hiện tại vương quốc cũng đang trong thời hòa bình, không nhất thiết phải gò bó như vậy?"
" À, vâng." Nhìn nữ hoàng cười như thế, Wailock không khỏi hổ thẹn, để ngài ấy biết được sự tình bên trong thì liệu còn giữ được vẻ mặt như thế không?"
" Xin hỏi ngài có việc gì nữa không ạ?" Wailock vẫn dùng bộ mắt kính nể để nói chuyện với nữ hoàng.
" Không, ta chỉ đến đây thăm ngài thôi." Ariana lại cười nhìn.
Wailock nhìn vạn phần khó xử, khẽ bảo người hầu:" Mau chuẩn bị trà."
Thoáng chốc Ariana nhìn ra ngoài cửa sổ, thoáng chốc có một bóng hình lướt qua rất nhanh làm cho tâm trạng cô thoáng chốc vui vẻ hẳn lên.
Bên ngoài cửa sổ bóng hình đó đi còn nhanh hơn gấp vạn lần, nhanh chóng nhảy xuống một vũng nước rồi tan biến trong làn đất. Đến khi vòng nước đó được mở ra lần nữa, là cách đây một khu rừng rất xa, phía dưới mặt hồ, mặt nước đó khẽ bùng lên, một bóng người mặc thân xanh như màu của màn đêm. Mái tóc đứng dưới ánh mắt trời vàng rực đẹp đẽ, anh tuấn. Đôi mặt màu xanh dương của biển cả ẩn sau trước mặt nạ màu trắng thì vạn phần còn đẹp hơn nữa. Không cần nhìn mặt, dáng dấp, đặc điểm tất cả đã báo trước người đàn ông trước mắt rất đẹp trai.
" Cậu lại đi ăn trộm nữa hả?" Một cô gái tóc màu xanh được tết tóc lại lại, đôi màu màu xanh là nhìn về phía chàng trai đang cười nhìn về mình, thoáng chốc hình ảnh đó làm cô rung động.
Anh ta cười, cời phần mặt nạ ra, đi về phía cô, nói:" Này, này, người ta phải chạy về nhà để tìm kiếm thông tin. Làm gì có thời gian đi ăn trộm."
" Cha mẹ tớ mà biết lại trốn học nữa, sẽ chặt chém không toàn thây đó."
" Cậu không muốn thì có thể không cần giúp tớ nữa, Helal." Ngồi dựa lưng vào thân cây gần chân chỗ Helah, Galiart tựa hai tay sau đầu rồi chìm vào trong giấc ngủ.
" Có nghe tớ nói gì không hả?" Helah nói lại nhìn về phía bộ dáng bơ hoàn toàn của Galiart thì mấy chốc cảm giác sự có mặt của mình hôm nay thật dư thừa.
" Tha cho tớ đi, đêm nay phải còn phải đột nhập vào lâu đài chính, còn cần phải giữ sức nữa." Galiart mấy chốc giọng đã nhỏ dần, rồi gần như không còn nghe thấy tiếng Helah nói nữa.
Thế nhưng anh phải mau chóng bịt hai tai lại vì cú hét của Helah:" Cậu bị điên sao, lại đi đột nhập vào tòa lâu đài của nữ hoàng. Làm trộm thì vừa phải thôi chứ. Tớ chỉ giữ được bí mật cho cậu khi đi sang Milquynus và thế giới con người thôi. Bị phát hiện không bị chém đầu thì cũng ngũ mã phanh thây đó."
Galiart gãi đầu, thật là không thể nào ngủ được:" Nếu không phải vì cái vật giao ước ngớ ngẩn kìm hãm cái mối quan hệ này, thì ai muốn vào đấy. Với cả bớt đọc lịch sử đi, cậu nghĩ thời này ai sử dụng mấy trò đó để hành hình, tội cũng chưa phải tội chết."
" Vật giao ước?" Nói đến đây, Helal cũng ngồi xuống bắt Galiart phải kể lại toàn bộ
" Phá hủy được cái vật giao ước, cái xiềng xích phải phục vụ cho Hỏa Thần, cũng không cần phải làm." Ngay từ khi sinh ra, anh đã luôn nhận thức được rằng, lớn lên mình phải phục vụ, giao phó mạng sống của mình cho ai. Thật là nực cười, Galiart Wailock này lại chỉ vì một cái giao hẹn với cái vật định ước là phải làm trâu làm ngựa cho vị nữ hoàng nào