Lễ cưới ngày hôm đó của Ryvan và Rena, Karmas không trực tiếp có mặt. Anh chỉ nhờ người đưa quà sang chúc mừng. Hay nói cách khác, anh không có đủ dũng khi để trực tiếp nhìn thấy người phụ nữ mình yêu rơi vào tay người đàn ông khác. Chỉ có thể thầm chúc phúc cho hạnh phúc đang chờ đợi phía trước của cô.
" Làm vậy cũng được hả, đúng là một người si tình ghê ha." Nina cười, chỉ chỉ trỏ trỏ đứng nhìn Karmas ngồi trên bệ ngai vàng, ánh mắt đang không ngừng dò xét đăm chiêu mình.
" Từ trước đến nay cô phục vụ cho ai, cho tôi hay cho cha?" Từ thời điểm Nina cứu anh và Rena, anh đã không được gặp cô. Kể cả có trong trận chiến cuối cùng, cô cũng không xuất hiện, chỉ đến khi thời điểm kết thúc, cô đã xuất hiện vào lúc không ngờ tới nhất. Nếu nói người khó hiểu nhất thì chính là cô, quân sư của Milquynus.
Nian thầm cười nhỏ nhẹ, bộ dáng thong dong không hề có chút lễ nghĩa, nói:" Ngài thông minh mà thử đoán xem."
Karmas không có hứng thú ngồi đoán già đoán non với trò đùa của Nina. Trong đầu cô gái này nghĩ cái gì, không một ai đoán được hết.
" Lạnh lùng quá đấy, thôi thì để tôi nói vậy." Ngồi vân vê quyển sách một hồi, Nina giả định, gập vào một chút một, bỗng dưng ẩn sau cặp kính tròn kia, đôi mắt cũng trở nên nghiêm túc hẳn, một thái độ thay đổi đột ngột cũng làm cho nhiều người phải xáo động:" Tất cả những gì tôi làm, đơn giản là phục vụ cho một kỷ nguyên mới."
Karmas ngồi trên chiếc ngai vàng vì lời nói của Nina cũng đã dần chú tâm đến cuộc trò chuyện này:" Cô đã biết trước là có ngày này."
" Không hẳn nha. Tôi chỉ là quân sư thôi, không có khả năng dự đoán tương lai. Đơn giản là linh cảm thôi. Hãy thử nghĩ mà xem, lần đầu tiên trong lịch sử, người của Milquynus và Vacirna hợp tác với nhau chẳng phải mục đích chính là mở ra một trang sử mới sao. Nếu không thành công thì há quá đáng tiếc. Và tôi ấy à, thì vốn dĩ được sinh ra để chờ đợi thời khắc này mà."
Nian cười, vẩn vơ, sau đó như muốn kết thúc cuộc nói chuyện, cô nhảy chân sáo đi ra khỏi phòng, vừa đi vừa nháy mắt ra khỏi phòng:" Đặt cược vận mệnh chẳng phải rất thú vị sao. Cũng như ngài đã đặt vận mệnh vào Rena Vanlock. Bàn cờ số phận vốn dĩ đã được loay chuyển từ rất lâu rồi."
***************
Đời sống ở Milquynus cũng dần thay đổi dưới sự cai trị của Karmas. Đội ngũ tướng đã được chấn chỉnh lại hoàn toàn. Mặc dù có những kẻ không cam tâm tình nguyện nhưng đã đều vẫn phải phục tùng, vì đối với bọn họ bây giờ, không có một chỗ dung thân nào cho sự làm phản. Hai đất nước vốn dĩ đã hòa bình, chỉ cần manh động, những thế lực hùng mạnh bên Vacrina sẽ đồng loạt giáng xuống. Ít nhất ở đây vẫn có thể giữ lấy cấp cao.
Quái mất kiểm soát cũng được Karmas bố trí chặt chẽ, có thể ngăn cản bọn chúng ảnh hưởng đến đời sống của người dân. Sanki cũng đã thành công chế tạo được thuốc giúp cho bệnh tật ở Milquynus cũng được cải thiện nhờ có kho tàng và dược phẩm bên Vacirna. Mối giao hảo của anh hay bên đó cũng phải mất một thời gian rất lâu mới có thể củng cố mối quan hệ oán hận từ trước. Bên Rena và Ryvan cũng đều phải đau đầu về vấn đề này một thời gian. Sao có thể nói hòa bình là hòa bình sau khi đã có một mối thù truyền kiếp kéo dài hàng trăm năm, gây ra những tổn thương mất mát cả thể xác lẫn tinh thần của nhiều người.
Ba năm sau
Đứng dưới đêm trăng xanh tròn sáng vời vợi trên cao, rừng hoa tỏa sáng ra những ánh sáng bập bùng trong đêm tối nhưng nhiêu đó chưa đủ để dập tan bóng tối trong lòng Karmas. Một bóng tối đã gần như làm cho trái tim anh chết đi. Ngoài việc chìm đắm trong công việc hàng ngày, mỗi đêm anh đều ra chỗ này đứng một mình, lẳng lặng rơi vào suy tư. Nơi này chỉ có rất ít người biết, hay có thể nói cách khác, Rena là người đầu tiên anh đưa đến đây.
Không ngờ bao nhiêu năm sống đủ tàn nhẫn, trải qua tất cả những gì khắc nghiệt nhất vẫn không bằng một chữ tình.
Anh đã lựa chọn buông tay, và chính sự buông tay đó sẽ làm cho trái tim anh ngừng đập vĩnh viễn.
" Ai?" Một tiếng động rất nhỏ, đã làm tác động đến Karmas. Giữa vườn hoa, đằng sau thân cây to, một đứa bé với đôi mắt màu xanh to tròn nhỏ ngây thơ. Mái tóc màu đen láy, trên tay ôm hai cuốn sách bộ dáng có vẻ sợ sệt nhìn về phía anh.
Không quá khó để nhận ra danh tính của cô bé này. Anh đi từng chỗ lại gần cô bé đó, quỳ xuống một chân, ánh mắt ôn hòa hỏi:" Ba mẹ cháu đâu?"
Iris cẩn thận trả lời, đối diện với người đàn ông này, có mang phần lạnh lùng giống ba nhưng cũng có phần không phải. Nó được gọi là gì nhỉ?
" Cháu mượn sách ở đây, lúc này còn đi với dì Sanki, sau đó bị lạc." Cô giơ quyển sách lên cho Karmas nhìn.
Nhìn tựa đề của quyển sách, anh cũng thoáng ngạc nhiên. Nhỏ tuổi thế này đã học hỏi về lịch sử rồi sao:" Cháu thích đọc thể loại này?"
" Nó kể ra rất nhiều điều thú vị về một thế giới khác xa với bây giờ. Cháu đã được nghe mẹ và ba đọc gần như những kiến thức cơ bản về lịch sử rồi." Khi nhắc đến lịch sử, Iris có phần không