Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Hai người cứ trôi nổi trên mặt biển một lúc lâu, lại im lặng. Đôi mắt anh phản chiếu cái màu của nước biển khiến nó có phần sống động hơn. Mắt trái màu xanh, nhạt bỗng chốc được điểm thêm màu xanh của nước cảm giác như nó đã hòa thành một với biển. Mắt phải có phần dịu nhẹ hơn khi có màu xanh, nhưng vẫn khiến người ta thu hút bởi sắc độ tuyệt đẹp đó. Anh ấy có lẽ đã nguôi giận,
Khuôn mặt còn vài giọt vẫn chưa khổ hẳn, cái mặt mà của biển tong giọt nước đang dần đọng lại, ngấm dần vào trong anh. Anh điềm tĩnh, bình chân như vại mặc cho mình đang ở giữa biển và chiếc phi cơ chìm sâu xuống đáy.
Không lâu sau đó, trên đầu cô , ngay tức khắc xuất hiện nhiều chiếc máy bay đang lở lửng trên không . Cứu trợ của quân đội đúng là rất tiện lợi. Có mặt và ứng cứu trong mọi hoàn cảnh. Chiếc thang dây được thả xuống trước mặt ngay lập tức.
Bên cạnh, Lý Minh Triệt cũng có mặt tại đó, dùng động tác chào hỏi .
Ryvan toàn thân ướt sũng liếc con mắt sang nhìn đối phương khiến Lý Minh Triệt cảm thấy cả một tấn băng đang đổ lên người mình. Việc cái máy bay chỉ có mình ngài thượng tướng lái được anh hoàn toàn không biết. Chẳng ngờ rằng nó lại nguy hiểm đến thế.
Rvvan nói với ngữ khí lạnh, lạnh còn hơn cả lúc ra lệnh cho Lý Minh Triệt làm việc: " Tháng này tiền lương trừ gấp ba, ngày mai tăng cường luyện tập lên gấp ba, quét dọn gấp ba, cả cậu và cô ta."
Rena và Lý Minh Triệt hoảng hốt cực đỉnh. Cái gì cũng gấp ba hết là sao. Thời gian đâu để làm. Uổng công mấy phút trước cô còn định cảm ơn, còn nghĩ bản chất vẫn sẽ có một phần là tính người. Ác ma vẫn chỉ là ác ma thôi.
Cặp mi khẽ rung lên sau đôi mắt đang nhắm tịt lại. Sau đó Rena đã rời khỏi vòng kí ức khi nghe thấy tiếng thông báo của Lý Minh Triệt: " Chúng ta đến nơi rồi, thượng tướng."
Lớp kính dần lộ ra vùng trời trong xanh khi hạ thấp dưới tầng mây dày và rộng. Bầu trời lại lộ cái vẻ trong xanh của mùa thu đó. Nó đẹp và trong xanh, tuy nhiên trong con mắt cô, cảm xúc không hề có. Bình thường như bao ngày.
Chiếc phi cơ hạ cánh nhẹ ngàng xuống mặt đất. Rena lặng lẽ cởi chiếc đai an toàn rồi vòng ra sau ghế, tiến đến cửa ra vào. Lý Minh Triệt cũng cố gắng thu xếp mọi thứ ổn thỏa trên máy bay, mới đi theo cô.
Cánh cửa màu đen dần dần hé mở, lộ ra tia sáng đầu tiên ở trụ sở. Rena bước hẳn ra ngoài không chút chần chừ, hiên ngang giữ vững cái khí thế của một vị thượng tướng nên có, mặc dù trên người vẫn chưa khoác quân phục.
Sau hàng mi đen láy, cô ngước tầm nhìn ra phía xa xa. Hai bên là toàn bộ các chiến sĩ đều mặc đồ chỉnh tề của quân đội, nghiêm túc đứng thẳng hàng dài đến tận cổng khi vào trụ sở. Mắt của bọn họ ai nấy đều nhìn Rena chăm chú. Đây toàn bộ đều là đội số hai, những con người cô quen thuộc đều có mặt ở đây đông đủ .Khuôn mặt đều rạng rỡ,nở nụ cười ẩn hiện trên môi.
Vị thượng tướng họ quý trọng, người họ sùng bái , là vị đội trưởng toàn năng đã tiếp thêm dũng khí và sức mạnh để chiến đấu hiện đã quay trở về. Trước khi bước ra khỏi con thuyền , Lý Minh Triệt nói nhỏ với cô bên tai: " Tất cả đều có mặt để chào mừng ngài quay trở về."
Rena bước dần ra khỏi phi cơ, rồi đi nhanh vào hàng lối họ đã xếp. Tất cả đêu đông thanh nói với âm lượng rất to: " Chào mừng thượng tướng."
Cô chỉ khẽ gật đầu rồi đi nhanh về phía trước. Thái độ của cô với họ ngày càng giống hệt với " người nào đấy" Thờ ơ, vô cảm.
Bắt ép cô đến, trái với mong muốn của cô đã là điều không thể tha thứ được như ngay sau khi nghe tin cô vẫn còn sống sót, tất cả dường như đã vỡ òa trong hạnh phúc. Nỗi đau khổ khi mất mát đi vị chỉ huy này, không một ngày nào họ không nhớ tới. Cho dù, cô ấy quay lại đã không còn là cô gái của ngày xưa.
Khẽ ngước nhìn cái trụ sở cô cho là huy hoàng ngày đó khi mới nhìn thấy lần đầu tiên chưa một lần thay đổi. Liệu bên trong nó có sự chuyển biến gì không ?
Cánh cửa trụ sở mở toang, để chào đón cô. Chuẩn bị cũng chu đáo phết. Ánh mắt cô bắt đầu dò xét mọi thứ xung quanh bên trong. 3 năm một con người cũng đã thay đổi nói gì đến trụ sở. Từ lúc nào trên trần nhà lại được làm bằng thủy tinh sáng loáng, hàng loạt cây súng được gắn trên tường khắp nơi với mẫu mã mới nhất hiện nay? " Thủy tinh" , từ đó vô thức được nói ra khỏi miệng
Lý Minh Triệt sau khoảng một thời gian chạy bộ đã đuổi kịp cô, đúng lúc cô nói cái từ đấy làm anh liên tưởng ngay đến cái trần nhà.
Anh bắt đầu giới thiệu: " Chiếc trần bằng kim loại dày này sẽ được chuyển lại ngay lập tức khi có có thứ gì đó rung lắc mạnh. Còn