Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Rena trầm ngâm trước lời nói của Ryvan. Trong các câu chuyện cô đọc hồi nhỏ về Vacrina, cái tên này quá lạ lẫm.
" Đại tướng, cuộc họp sắp đến rồi." Tiếng nói của Lý Minh Triệt truyền đến.
Ryvan cất giọng : " Cái gì cần nói cũng đã nói, chuyện còn lại cô về tự nghiên cứu đi"
Nói rồi anh bước qua Rena, lạnh lùng đi thẳng ra khỏi, để lại cô một mình trong phòng.
Không thể tin nổi, trên đời này còn có người cùng chung năng lượng với Vacrina. Ở bên cạnh lâu đến vậy, một chút sinh khí trên cơ thể chẳng thể lọt ra ngoài, hoàn hảo vượt qua con mắt của cô.
Buổi tối ập đến, ban ngày chuẩn bị kết thúc bằng mở đầu của bóng đêm. Trong căn phòng làm việc chính của trụ sở cảnh sát, Leon đang ngồi trầm ngâm uống cốc nước mát lạnh trợ lí chuẩn bị từ đầu.
Bất chợt cánh cửa mở toang ra, đập mạnh vào bức tường bên cạnh khiến căn phòng có phần rung nhẹ. Quyển sách được đặt trên giá từ thẳng hàng ngay ngắn, trở nên nghiêng ngả, xộc xệch. Rena thình lình xuất hiện với khuôn mặt không có đến phần tươi tỉnh nào, trái lại đang rất khó chịu.
Cô ngồi ngay xuống sofa, sau đó lấy chai nước trên bàn uống cạn một hơi. Leon lắc đầu, đặt chiếc cốc xuống đến ngồi đối diện với cô. Đột ngột đến nơi anh làm việc rồi có thái độ tức giận làm anh có phần phiền lòng.
Anh bắt đầu cười đùa : " Lần sau em có thể nhắn cho anh trước việc em đến để còn chuẩn bị thứ giúp em hạ hỏa, chứ thế này căn phòng này có ngày sụp mất."
Rena không mấy để tâm, đôi mắt ánh ra tia lửa giận trút hết mọi chuyện hôm nay mình nghe thấy: " Càng ngày mọi chuyện ngày càng khiến em điên đầu lên. Hôm nay còn nghe mấy lời tên kia nói nữa chứ ."
Leon thanh thản uống cốc cafe nghi ngút thơm phức kia. Cảm nhận được hương vị bay qua khắp phòng ngấm dần qua đầu lưỡi khiến anh dễ chịu hơn hẳn: " Thế " cái tên " đấy đã nói cái gì ?"
" Anh biết cái tên đấy không phải là người rồi. Lại còn tiếp tục giấu. Hôm nay nếu anh không khai ra hết mọi chuyện thì đừng mong rời khỏi phòng này." Cô hăm dọa, đôi mắt trở thành hai nòng súng nạp đạn chuẩn bị khai hỏa
Leon nuốt ực một tiếng. Cô em gái này đáng sợ lên theo từng ngày. Có ngày anh không chết vì bị quân địch giết cũng bị mấy lời nói sắc bén này làm:" Em biết được bao nhiêu rồi thì có thể nói ra anh sẽ kể tiếp phần còn lại."
Rena tường thuật lại cảm giác mình trải qua ngày hôm nay: " Một nguồn năng lượng phát ra từ tên đó giống hệt chúng ta. Nhưng khi em nói về Vacrina, hắn nói mình không phải là trong số đó. Ý hắn là sao?"
" Em có biết về vị thần sa ngã không?"
Cô lắc đầu. Mới nghe có một lần duy nhất trong khoảng thời gian ngắn ngủi của buổi sáng. Thông tin cô biết duy nhất dó chính là tên gọi.
Leon từ tốn kể cho Rena. Vị thần sa ngã có nguồn gốc giống với chúng ta trong một hoàn cảnh khá đặc biệt. Theo truyền thuyết, sau khi năm giọt nước mắt tương đương với sức mạnh kim, mộc, thủy, hỏa, thổ đó được trao cho năm người. Trải qua vài trăm năm, Vacrina được xây dựng thịnh vượng, phồn vinh, tách biệt với thế giới bên ngoài.
Thời kì đó gần như không phải vương quốc nào cũng có cuộc sống đầy đủ như thế cũng không phải nơi nào cũng có thể kết đồng minh được với Vacrina. Bên ngoài còn tồn tại nhiều nơi phải chịu cái số phận khổ đau, bệnh tật thậm chí còn tệ hơn những gì vương quốc mình đã từng trải qua. Các thành phố nhỏ nghèo nàn cùng với những con người đang chết dần chết mòn
Đến một ngày, khi sinh vật huyền bí đó bay qua, chứng kiến cảnh tượng đau lòng, đã không ngừng được việc khóc.
Sự kiện đó đã tạo nên một việc bất ngờ. Nước mắt lần đó vô tình đã rơi vào một con người. Sức mạnh ngay lập tức được trao, mọi nguồn sống như đã ùa về ngay tức khắc đã giúp người đó có thể tồn tại, sống sót được hoàn cảnh khắc nghiệt.
Hắn muốn sở hữu cái sức mạnh đó cho riêng mình. Từ đấy, hắn chủ động rời bỏ thành phố đó, với lo sợ rằng phượng hoàng sẽ quay lại lấy mất. Về sau nơi đấy hoàn toàn biến mất, thông tin của người mang sức mạnh bí ẩn đó cũng biệt tăm.
Rena lắng nghe câu chuyện tỉ mỉ: " Sau đó thì sao?"
" Hắn kiềm chế nó lại, giữ kín lạc vào thế giới của con người sống cuộc sống bình thường."
" Vậy về sau thì hắn có bị phát hiện không "
" Em đoán thử xem "
" Hắn có."
Leon cười dần rơi vào trạng thái thoải mái hơn : "Nếu bây giờ anh nói hắn tự động đến Vacrina xin gia nhập vào thì em có tin không?"
Mạch chuyện từ bắt đầu đến kết thúc đều nói rằng tên này muốn chiếm hữu sức mạnh làm của riêng, làm gì lại tự dộng đến miệng cọp: " Không tin."
Vẻ mặt có phần tán thưởng cho lời nói của Rena: " Đúng vậy, hắn không tự động đến nhưng không phải thế hệ sau có suy nghĩ tương tự.