Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Đôi mắt dữ tợn phản chiếu hình bóng của hai người có một cái ham muốn duy nhất. Hút lấy nguồn sinh khí dồi dào đang chảy trong huyết quản của cô và anh.
Rena trên tay cầm kiếm, tinh thần trụ vững trước kẻ thù. Lúc nãy, một nguồn khí dày đặc thổi đến bao trùm lấy khắp hang động, thần lực bên trong có phản ứng lên báo trước điều chẳng lành. Bọn sinh vật đang dông hai người lại về phía sau, chờ thời cơ để bắt lấy mục tiêu.
Ryvan nghiêm mặt, theo dõi tổng quát tất cả. Hình dáng thật anh chưa muốn lộ diện cũng như Rena phải đợi thời điểm thích hợp.
Khoảng 5 đến 6 con đang tiến tới dần đến. Hai người lùi dần lại về phía sau, sắp rời khỏi trung tâm chính của hang động. Rena đã tính, bọn chúng manh động trước, cô sẽ ngay lập tức vung kiếm đánh trả vì dù gì đi nữa đó là con đường cuối cùng.
Hăm he con mồi, chuẩn bị vồ lấy thì thình lình từ chân cao những sợi tơ dài trắng đang bấu lấy vào một phần cơ thể của sinh vật. Bị một vật thể lạ chạm, lập tức cả bọn đều phát giác, thói quen sẽ cố gắng vùng vẫy, dùng răng ngấu nghiến sợi dây tơ đang bấu víu chặt lấy. Một hồi lâu, cơ thể mệt lử rã rời làm chúng dần kiệt sức.
Một trò đùa chăng ? Tại giây phút đó, những sợi dây tơ căng như dây đàn kéo tất cả lên cao đến tận trần của hang động. Ánh sáng bị heo hắt ở vùng đó, khó để có thể nhìn ra bọn chúng đang ở đâu.
Ngọn lửa trên tay Rena dần hình thành từ một nhóm lửa nó phút chốc đã hóa to đủ để thắp sáng chói khắp cái hang động. Đưa nó lên cao, viễn cảnh lộ rõ trước tầm mắt của Rena và Ryvan. Hai tròn số đó từ lúc nào chỉ còn lại bộ xương khô khốc. Trên các kẽ hở còn dính tơ chằng chặt.
Bộ phần dần rã rời, thành các khúc rơi lả tả xuống đất, chịu chung số phận giống như các cái xác còn lại. Còn các con ở phía trên đang giãy giụa trong tuyệt vọng khi thân xác chúng càng bị cuốn chặt hơn bởi các sợi tơ. Phút chốc biến thành trạng thái giống như con nhộng kết kén. Điểm khác biệt duy nhất thay vì tái sinh để trở thành một sinh vật hoàn mĩ cái kết phải trả đó là còn lại là bộ xương .
Dòng chảy của nguồn sinh lực đang dần bị kéo về một phía , hút sạch đến từng luồng một. Cả 4 con đều bị cùng một lúc. Trên mỗi một vỏ bọc bằng tơ, đều có một sợi day nối thằng đến vật chủ , nguồn gốc đã gây ra thảm kịch kinh hãi này. Đó không phải tất cả, điều còn đáng sợ hơn chính là thứ đã hút lấy sinh khí của bọn sinh vật cấp thấp.
Rena dõi mắt dần theo hướng tơ và ngay trước mắt, con nhện khổng lồ đang bám trên sợi tơ ngấu nghiến thưởng thức món khai vị ngon lành đang nằm trước mắt. 8 cái chân sắc nhọn bao trùm lấy mạng, lông mọc lởm chởm ẩn hiện nhìn vào khiến người ta rởn hết tốc gáy. Cái bụng to tướng màu đen đang phóng tơ đến con mồi cuốn chặt lấy bó sát , không để lộ một kẽ hở để thuận tiện xơi tái kĩ càng từng giọt sinh khí.
Trên cái bụng đó hoa văn màu đó cuốn quanh đỏ có phần sáng, cội nguồn tạo ra ánh sáng tại đây một phần cũng là do đó . Khuôn mặt mang hình người, 6 cái mắt màu xanh lá đang lộ ra sự hưng phấn, mỗi cái đều đang phản chiếu lại hình ảnh của con mồi lục đục trong kén rồi dần dần im lặng cùng với tiếng gọi của cái chết.
Cái miệng ngoác rộng, hai cái răng nanh dài đang bận bịu với công việc hút sinh khí. Thỉnh thoảng còn có vài giọt dịch chảy ra từ mồm, mỗi giọt đều cảm tưởng nói lên cái sự thèm khát ham muốn máu thịt và sinh khí đến điên cuồng. Còn con mồi, khi sợi tơ được tháo hết, nguồn sinh khí cô cảm nhận đã tiêu tan đi chút. Nhưng cái lượng khổng lồ chủ yếu là từ con nhện kia.
Dần dần đánh chén xong bữa no nê, nó bắt đầu xoay cổ xuống 8 con mắt đang xuất hiện hình ảnh của cô và Ryvan. Bò nhanh nhậy trên mạng nhện rồi dời xuống mặt đất. Tay nắm chặt cây kiếm , tư thế phòng thủ . Bất ngờ ập đến trở tay sẽ muộn. Đáp xuống nhẹ nhàng, chân nó bò chậm rãi, giẫm nát cả xương xẩu của bọn quái đàng trước vỡ vụn.
Giọng nói ồm ồm được cất lên vang khắp cái hang: " Khách quý đến chơi, thất lễ rồi."
Con quái cấp A lời nói mồm mép có khác,lời nói miễn cưỡng được gọi " tử tế" so với một số sinh vật cấp bậc thấp hơn ngoài việc chỉ lo nhảy thằng vào, ấy vậy mà thế này lại còn tạo ra sự nguy hiểm còn hơn cả lũ kia vì con này có trí thông minh.
Tay cô hạ kiếm xuống, tạm thời chưa manh động. Ryvan và cô đều tiến vào gần hơn, tránh xa cái lớp tơ bao phủ dưới nền đất. Còn vài chỗ còn chưa phủ kín nên có thể đứng vào, lo bị mắc kẹt.
Ryvan ngẩng cao đầu vì con nhện này tương đối phải gấp 5 lần con người bình thường. Anh bình thản đối chọi với con nhện, với đôi mắt của nó khi cảm tưởng đang chực chờ tiến lại gần để