Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Con nhện vẫn nhả tơ giữ chặt lấy thanh kiếm của Rena mặt thì hưng phấn cực đỉnh. Còn Ryvan không chút biểu cảm , hững hờ quay lưng với cô, thờ ơ trước biểu cảm của kẻ thù. Cũng đúng thôi, đã có gì xảy ra khiến hắn thay đổi cảm xúc trên gương mặt bao giờ đâu. Nên Rena cho rằng hành động này hoàn toàn bình thường. Nhưng cô đã lầm, có một cái gì đó sai sai ở đây.
Tại sao anh không hành động ? Cô và anh đều đang chiếm thế thượng phong. Chỉ cần anh đánh nó mấy phát , đau sẽ tự động nhả tơ ra khỏi kiếm. Lúc đấy cô có thể tham gia trận chiến. Nếu mục đích khiến anh bất động đó là suy tính nước cờ để đi thì e rằng đã quá muộn cho với tình cảnh còn lại.
" Ngươi đã làm gì ?" Lời nói vọng khắp cả cái hang, chất vấn đối phương mạnh bạo như anh từng làm.
Con nhện cười lớn, đối đáp lại : " Ngươi phản xạ rất tốt, phải gọi là tốt nhất trong những tên ta từng gặp từ trước đến nay. Bị mắc kẹt trong một lớp tơ dày, chưa tốn đến nhiều phút đã có thể kịp thoát ra để chạy đến đây đỡ đòn cho người khác. Ở trong hang này lâu ngày, mới có một trải nghiệm mới lạ này quả thực khá thú vị."
Rena mới chỉ hiểu sơ sơ tình hình. Một cái niềm tin đang mách nhỏ rằng anh ta đang gặp rắc rối.
Để cho đỡ nhàm chán, ta đã đem một chiêu ta ít sử dụng nhất từ trước đến nay Cái chất dịch màu xanh đó ngươi đã chắn được gần hết số lượng ta phun ra. Tiếc rằng ngươi đã quá sơ suất , chỉ cần một giọt chạm vào da thịt sẽ gây làm mờ điểm nhìn của ngươi đi rất nhiều. Tuy không nguy hiểm bằng cái tơ nhưng cũng đã gây nên chút phiền toái đấy."
Mờ tầm nhìn, vậy tức là anh ta hiện tại đã mất đi khả năng quan sát rồi còn gì nữa. Mờ chưa hẳn là mù nhưng với cái loại cấp A có khả năng tư duy cùng với chiêu thức độc đủ để đưa người ta vào chỗ chết cũng đủ khiến anh rơi xuống vực thẳm rồi. Tài giỏi đến đâu, anh cũng sẽ bị thiệt thòi hơn. Chưa kể con nhện này lắm mưu mô , mấy chốc sẽ khiến cuộc chiến của cô và anh sẽ từ thắng thành bại.
Tầm nhìn của Ryvan lờ mờ cảm tưởng mình đang đứng trong một tầng sương mù dày đặc, mọi vật chỉ mờ mờ ảo ảo không phân biệt được đâu là thực đâu là giả. Cái bóng hình của con nhện nhạt nhòa dần đi có khi chỉ còn lại một khối màu đen. Phải có cách nào hóa giải. Thường thì mấy chiêu trò này chỉ cần giết được vật chủ, độc từ đấy sẽ giải trừ.
Độc tố làm giảm thị lực của anh nhưng không thể che được cái ánh mắt tràn ngập hơi thở của băng đang dày đặc cùng với cái sự tàn độc sẵn sàng băm vằm nó thành từng mãnh vụn như bọn trước vậy.
Con nhện đang dần cảm nhận được được ánh mắt của anh. Hắn đã được nghe đến cái tên " vị thần sa ngã". Một kẻ khác biệt hơn so với đám còn lại. Nên ngay từ lúc đầu đã có sự dè chừng nhất định. Hơn nữa, khí thế tên này có sự nguy hiểm được bùng phát ngay khi vừa với chạm mắt. Ngoài việc làm chậm chân anh, hắn còn muốn tham dò thử khả năng đến đâu.
Tên này đúng là thú vị đây. Bị rơi vào tình thế này còn cứng đầu được. Bọn Vacrina đều có cái tính này sao. Hắn đánh giá khả năng chống trọi của anh rất cao tiếc rằng thứ gì cũng phải có hôi kết
Định xơi tái con nhỏ kia trước xem ra lại có một món ngon hơn được bày ra trước mặt thế này.
Ai dè lại bị phá hỏng mất tiêu. Đằng nào cũng đều cho vào bụng, trước hay sau đều không quan trọng.
Bụng con nhện có thể bắn được nhiều sợi tơ cùng một lúc nên kể cả khi giữ kiếm của Rena hắn vẫn có thể bắn được nhiều luồng được.
Ryvan nhìn sợi tơ cuốn quanh đó , cũng phát giác được rằng , phải phát huy sức mạnh tối đa mới có thể chặt đứt được sợi tơ của con này, không sẽ rơi vào tình cảnh tương tự. Sợi tơ của con này tương đối nhiều, mỗi lần như thế sẽ tiêu hao sức mạnh cực lớn, lúc đó việc duy trì trạng thái chiến đấu của anh sẽ cạn kiệt.
Nghĩ đến đây, anh nói lại với Rena :" Nghĩ cách gỡ kiếm ra đi."
Hết câu, anh lao vụt về phía trước. Bỏ lại cô đằng sau.
Kể cả anh ta không nhắc cô cũng tự biết đường đi gỡ kiếm. Dù gì con nhện ngắm mục tiêu khác rồi tạm thời sẽ bỏ lơ cô một lúc.
Rena dùng ngọn lửa của mình đốt cháy tơ bằng nhiều hỏa lực. Liên tiếp mấy đợt rồi, nó vẫn bền vững, không hề bắt lửa một chút nào. Trong trường hợp này cũng không thể dùng tay để gỡ nó ra được. Đối với loại sinh vật mình gặp lần đầu, kiến thức trống rỗng nên mạo hiểm sẽ gặp rủi ro cao.
Trong khi đó, con nhện hưng phấn phóng tơ về phía Ryvan. Tầm nhìn anh đã mờ dần, chỉ còn nhìn thấy được có gì đó màu trắng lao đến mình. Hướng tơ cùng với kính thước không thể nhìn ra được. Tuy nhiên quá trình này cũng như khi anh luyện tập với việc phòng tránh đạn. Nó như căn phòng trắng xóa chỉ có thể nghe được âm thanh rồi từ đấy tạo thành phản xạ để tránh.
Âm thanh khi phóng tơ nhẹ hơn so với tiếng đạn nên phải tập trung. Mấy bãi tơ bắn trượt dồn thành một đống trải dài trên nền hang tạo thành một lớp thảm trắng xóa, chẳng mấy chốc tiếp diễn nữa nơi này sẽ bao phủ hoàn toàn.
Bước tránh của anh tạo thành đường đi. Lớp áo choàng đen theo đường đó tạo nên trên không