Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Ngọn lửa tiếp tục lan mãi đến chỗ của con nhện. Thân thể nhảy vọt lên cao. Hắn nghiến răng, con nhỏ chết tiệt. Vậy mà dám đốt cháy hang động của hắn.
Giận dữ hóa thành hành động. Bỏ qua toàn bộ hiểm nguy ập đến, con nhện cứ thế phun hàng tá tơ về phía cô. Phun dữ dội, phun đến độ kín mít thì thôi. Đứng trước sự tấn công điên loạn của kẻ thù, Rena cứ vẫn tập trung sức mạnh tối đa. Cô không thể phân tâm lúc này, toàn bộ công sức từ nãy đến giờ sẽ hóa thành hư vô mất.
Ngọn lửa từ dưới bắt đầu dâng trào như một vòng xoáy lớn đổ dồn về một hướng để ngăn chặn đòn tấn công. Cái khí thế sục sôi cháy bỏng sẵn sằng thiêu đốt mọi thứ của lửa đang dần hình thành. Cơn cuồng phong đó xuyên qua lớp tơ, đi đến đâu cháy sạch đến đấy chỉ một tích tắc. Nó lao nhanh, nhanh một cách điên dại, tưởng chừng bất cứ thứ gì cản đường đều sẽ đón nhạn cơn thịnh nộ đáng sợ nhất của lửa.
Con nhện dùng mọi cách để dừng đòn tấn công đó lại. Đến khi ngọn lửa chạm vào người rồi, hắn mới nhận ra thời điểm này mình đã bại trận. Phần bụng bị cháy sạch hoàn rồi lan đến toàn thân, đầu, chân mọi thứ đều đắm chìm trong lửa của phượng hoàng. Tiếng kêu gào thét thảm thiết được vang lên chấn động cả nơi này.
Đến đá bên trên hang còn phải rơi xuống, nặng nề vơ tan ra. Làn khói đen dần bốc lên từ lửa , cái mùi xác thịt bị thiêu đó hôi thối tỏa ra khiến con người ta cảm thấy gai góc thâm nhập vào làm khuấy đảo cả đường ruột, gây ra cảm giác khó chịu đến nôn mửa .Vài mảng thịt còn dần bị tách ra khỏi cơ thể, đến máu còn chưa kịp bắn tóe ra đã phải chịu chung số phận hóa thành tro tàn rồi.
Từ đằng sau ngọn lửa, khuôn mặt của con nhện lộ rõ. Một màu đen với cái mồ ngoác rộng liên tục kêu lên đầy đau đớn. Làm bất cứ cách nào cũng không thể dập tắt: " Lũ Vacrina khốn khiếp, con nhỏ khốn khiếp, sao ngươi dám. Đừng tưởng mọi chuyện đã xong. Chủ nhân sẽ không bao giờ để các ngươi sống yên ổn. Các người sẽ có ngày giống như ta, chết không toàn thây"
Lời nói đứt quãng ngay sau đó khi cái xác bị thiêu đốt đến chỉ còn lại vũng máu ướt đẫm dưới nền hang. Con cuồng phong của lửa dịu lại, rồi từ từ biến mất. Trận địa màng tơ của nhện đã hoàn toàn tan biến vào trong hư vô. Trên tường hang, còn lưu lại vết cháy đen, đánh dấu một trận lửa kinh hoàng đã nhấn chìm mọi thứ nơi đây.
Rena gục xuống, thở hồng hộc. Lượng sức mạnh cô tiêu thụ gần như chiếm lấy 90% toàn bộ. Cảm giác cả cơ thể như đang cố dồn nén, có thúc đẩy sinh khí tuôn trào. Nếu chỉ cần con nhện kia còn sống qua một quãng nữa, cô không nghĩ mình có đủ khả năng để điều khiển nguồn sức mạnh này.
Ánh mắt cô cúi gằm xuống đó bỗng chốc lại ngẩng lên về phía bóng đen đứng sừng sững đằng trước. Anh nhìn cô, nhìn cái dáng vẻ đã đuối sức đó , đang cố chống chọi đứng lên đối diện với anh. Cho đến tận bay giờ, Ryvan phát hiện ẩn trong đôi đồng tử sáng lấp lánh đó tồn tại một đốm lửa nhỏ đang cháy rực phản ánh một sự tự tin , một sự mạnh mẽ đang tận nơi sâu thẳm của cô.
Rena đứng nhìn anh, khẽ liếc từ trên xuống dưới. Vào lúc cô đang khai triển sức mạnh, đã tạo một vòng tròn bảo vệ xung quanh anh, bao bọc lấy tránh để cho nó thiêu đốt . Xem ra hoạt động rất tốt. bằng chứng trên người anh, ngoài việc lưu lại một vết đỏ trên mặt do hứng chịu nọc độc của con nhện còn đâu lành lặn.
Vết thương đó vô tình lọt vào mắt cô, khiến cô phải chăm chú vào gương mặt anh. Rồi bất ngờ phát hiện ánh nhìn cũng đã hướng về cô rồi. Né tránh đôi mắt đó, cô nói sang vấn đề khác: " Giờ anh nhìn được bình thường rồi chứ ?"
" Vật chủ chết, mọi độc tính sẽ được tiêu trừ. Cơ bản tổn thương không nhiều."
Phải rồi, anh ta còn đang nói chuyện như hường thế này thì lấy đâu ra cái gọi đuối sức cơ chứ. Hồi lâu sau đó, anh lại chẳng nói gì nữa nhưng đáy mắt thì sâu thẳm chỉ chực chờ để được thốt ra suy nghĩ của mình với cô. Anh muốn nói điều gì sao ? Cô tự hỏi điều đó.
Một lúc lu sau, Rena hờ hững , bỏ cái suy nghĩ đó ra khỏi đầu rồi tiến nhanh đến cửa.
" Sao cô lại dùng lá chắn. "
Rena sững người, bước đi dừng hẳn lại. Hóa ra điều anh muốn nói là cái này sao: " Tôi không muốn kẻ khác lấy mạng anh. " Cô nói , lời nói trở nên vô tình ngay sau đó. Một sự chắc chắn tuyệt đối, kiên trì dù cho bây giờ có tận thế , thế giới bị diệt vong thì cái suy nghĩ luôn trong tâm trí cô sẽ không đổi : " Bởi vì người giết được anh chỉ có thể là tôi thôi."
***********
Vài giờ sau đó, trên đường trở về, hai người không nói với nhau câu nào nữa. Cô được phép nghỉ cho đến khi về đến trụ sở. Với cái cơ thể mệt lử, thế này , làm việc gì cũng chậm chạp , hỏng bét, chi bằng nằm yên một chỗ còn tiện hơn.
Sau khi vừa trải qua trận đánh căng thẳng vừa rồi, Rena đã thu thập được kinh nghiệm kha khá cho bản thân. Cả về kiến thức đánh quái cũng nhiều hơn. Biết nhiều hơn về đặc điểm , cách đánh, cách tư duy. Kĩ năng phản xạ có lẽ cần phải cải thiện nhiều hơn. Vì vẫn mắc