Phụng La cả 1 ngày qua không ăn không uống,đem quân tìm kiếm dọc theo bờ sông Ngân Thủy,nơi Tuyết Cơ đã bị rơi xuống...Vương Tử Nhan, Hà Yên Bác, Vạn Trương Hàn, huynh muội A Lạp cũng ráo riết phụ giúp tìm kiếm!
Ở phủ tể tướng,Vạn Nhất đang chăm sóc cho phu nhân ông....nàng vì hay tin con gái mình rơi xuống vách đá mà ngất xỉu!!!
Thật ra Vạn Nhất cùng Liễu Anh Đào đều đã được nghe Vạn Trương Hàn kể về chuyện tình của Tuyết Cơ và Phụng La, ban đầu hai người không thể nào chấp nhận được...nhưng sau nghe từ chính miệng Phụng La kể lại,cả hai dần cũng không còn bài xích trong lòng mà lại còn thấy rất cảm động về đoạn tình đầy đau thương của cả hai...nhưng có phải Phụng La và Tuyết Cơ số mệnh khắc nhau?tại sao cả hai chỉ vừa đoàn tụ thì tai ương lại đến!!Phụng La nói với Vạn Nhất, nàng chấp nhận bỏ cả ngai vàng chỉ để 1 đời bình bình đạm đạm mà sống bên cạnh Tuyết Cơ thôi,lúc đó ông và phu nhân mới tin tưởng tình yêu của nàng trao cho Tuyết Cơ là thập phần chân thật,thử hỏi có ai dám bỏ quyền vị,thế lực và vương quyền chỉ vì 1 nữ nhân chứ??1 câu Phụng La thốt lên..."nhất ngôn cửu đỉnh" ....:" ta đã từng vì thiên hạ mà phụ nàng ấy ...!!!nhưng bây giờ ta sẽ vì nàng ấy mà phụ cả thiên hạ!!!"
Lúc đó Vạn Nhất thật sự rất yên tâm khi giao phó Tuyết Cơ cho nàng,nhưng bây giờ mọi chuyện lại ra cớ sự thế này...ông rất muốn nhìn thấy con gái mình hạnh phúc nhưng nếu 2 nàng ở bên nhau lại có bao nhiêu nguy hiểm như thế......
Cũng đã 1 ngày không có tin tức gì,tim ông như quặn thắt lại,đứa con gái này ông đã có bao nhiêu yêu thương cùng cưng chiều chứ..chưa kể thân thể phu nhân ông yếu ớt,làm sao có thể để nàng suốt ngày chịu đựng những cú sốc như vậy!!!đang miên man suy nghĩ thì 1 tên gia nhân nhanh chóng chạy vào báo
-Bẩm lão gia,đã tìm thấy tiểu thư!!
-Cái gì??
Ông bậc dậy bước nhanh ra ngoài,vừa tới cổng đã thấy Phụng La 1 thân y phục dơ bẩn,xộc xệch đang gắng hết sức ôm thân hình mềm nhũn của Tuyết Cơ vào phủ,ông vội chạy đến đỡ lấy..
Vương Tử Nhan cùng Vạn Trương Hàn cũng đứng đằng sau ....Phụng La gắt gao không cho ai ôm lấy Tuyết Cơ cứ như vậy 1 đường bế nàng về phủ tể tướng,nàng sắc mặt tái nhợt đến được cổng thì ngất xỉu!!!làm cả Vạn Nhất, Vạn Trương Hàn cùng Tử Nhan phải nháo nhào đỡ lấy cả 2 thân thể vào trong!!!
Nữa canh giờ sau...Hà Yên Bác cùng huynh muội A Lạp đều trở về phủ vì nghe tin đã tìm thấy Tuyết Cơ trên bờ sông cách đó không xa...A Lạp Sa lo lắng chạy đến hỏi Vạn Trương Hàn
-Tuyết muội....
Vạn Trương Hàn nắm tay nàng nói:
-Đừng lo lắng ,vẫn còn thở nhưng rất yếu,đại phu đang xem xét!!
Lúc này Liễu Anh Đào cũng vừa tỉnh đã hớt hải chạy đến Đào viện...Vạn Nhất đỡ lấy phu nhân mình
-Sao nàng lại đến đây?cơ thể còn chưa khỏe
-Tuyết nhi sao rồi???
-Không sao,nàng đừng lo... con mình phúc nhân thiên tướng,đại phu vẫn đang chuẩn bệnh...
Ở phòng bên cạnh 1 ngự y khác cũng vừa bước ra,A Lạp Nha thấy thế hỏi:
-Hoàng thượng sao rồi??
-Bẩm Tam hoàng tử,hoàng thượng do quá thương tâm và lao lực nên tổn thương nguyên thần,chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là khỏi,Vương tướng quân đang ở trong phòng chăm sóc bệ hạ!!
-Được!!!
-Thần cáo lui!!
-Yến nhi tiễn khách!!
Liễu Anh Đào kêu hầu cận bên cạnh tiễn Thái ngự y rời khỏi sau đó mới tiếp tục lo lắng đứng chờ...
Két__
Bên đây Hoành ngự y cũng vừa bước ra,tất cả cùng lo lắng bước đến hỏi tình hình của Tuyết Cơ
-Vạn tiểu thư mạch đập đã ổn định nhưng do trấn thương ở sau đầu quá lớn nên thời gian tỉnh lại còn chưa biết được,tùy thuộc vào ý chí của nàng....còn nữa nếu có thể sẽ để lại biến chứng là sau khi tỉnh lại có thể không còn nhận ra ai!!!
-Cái gì?sao có thể,ngự y không còn cách nào sao?
Liễu Anh Đào hoảng sợ lay lay người Hoành ngự y,ông vẫn bình tĩnh đáp:
-Thần chỉ nói là có thể thôi nhưng vẫn chưa chắc,tất cả còn tùy thuộc vào số trời!!!
Liễu Anh Đào như muốn ngất xỉu,nàng hơi thở mệt nhọc tựa vào người Vạn Nhất... Vạn Trương Hàn đích thân tiễn Hoành ngự y ra khỏi phủ!!!
Liễu anh đào cùng Vạn Nhất vào thăm Tuyết Cơ, vì không muốn ảnh hưởng đến bệnh nhân nên huynh muội A Lạp cùng Hà Yên Bác đành phải ở ngoài chờ!!lúc này Vương Tử Nhan cũng đẩy cửa bước ra,Yên Bác hỏi:
-Hoàng thượng sao rồi??
-Khí mạch,hơi thở đều đã bình phục!không sao qua nay mai sẽ tỉnh!!
.....................
Trưa hôm sau Phụng La bậc tỉnh dậy
-TUYẾT CƠ!!!
Nàng gặp ác mộng về ngày đó,ngày ở trên vách đá nàng thế nhưng không thể bắt giữ được Tuyết Cơ, cứ thế nhìn nàng ấy từ từ chìm sâu xuống dòng sông lạnh lẽo kia...
Nàng nhanh chóng mặc lại y phục chạy sang phòng Tuyết Cơ, bên trong Liễu Anh Đào đang ngồi bên giường bệnh,nàng vừa đút thuốc cho Tuyết Cơ xong liền nhìn thấy Phụng La, nàng cuối đầu hành lễ rồi lẳng lặng ra ngoài
Phụng La chao đảo bước đến gần thân thể bất động của Tuyết Cơ, đưa tay sờ lên mặt nàng giờ đây hơi có vài vết trầy xướt nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp thanh khiết của nàng..
-Tuyết Cơ, nàng mau tỉnh lại đi,tỉnh lại để còn nghe ta giải thích để còn nghe ta xin lỗi nàng,nàng tỉnh lại đi muốn xử ta thế nào cũng được,ta xin nàng...!!
Phụng La khóc bi ai,nỗi lo trong lòng đã giảm nhưng nỗi đau khi thấy Tuyết Cơ vì nàng mà như vậy lại càng làm tim Phụng La đau đớn hơn cả.
-Tuyết Cơ, ta đã cố suy tính để không cho nàng gặp bất cứ nguy hiểm gì,nhưng tại sao số trời lại tàn nhẫn với ta và nàng như vậy!Tuyết Cơ, hãy mau tỉnh dậy và cười với ta đi,ta nhớ nàng,nhớ nụ cười của nàng,nhớ ánh mắt ôn nhu của nàng nhìn ta,nhớ cả thân thể cùng hương thơm của nàng...Tuyết Cơ !!!
Phụng La nhẹ đặt trên môi Tuyết Cơ 1 nụ hôn,nước mắt theo đà mà chảy xuống thấm đẫm gương mặt cả hai!!!
Phụng La cứ ngồi bên giường như thế cho đến khi tiếng cửa lại bậc mở,Tử Nhan bước vào ,nàng đặt tay lên vai Phụng La an ủi...
Yên tâm đi,nàng ta nhất định sẽ tỉnh,ngày mai ta đi biên giới để diệt gọn cho xong mầm mống Khương Quỳ còn đang xót lại ngoài kia,tiện đường cho Dương Tấn sau này bình an lên ngôi,cũng hoàn thành tâm nguyện của ngươi đến lúc đó ngươi và nàng sẽ an ổn mà bên nhau cả 1 đời thôi...ngươi ở nhà phải ráng hảo chiếu