Tột cùng đau thương là khi trái tim vẫn còn yêu lại phải buông tay....
Phụng La mấy ngày qua đều nhốt mình trong phòng,người không ra người,ma không ra ma..
Cao công công nhìn thấy mà xót xa vô hạn...Phụng La đang cố sống từng ngày trong đau khổ chờ đến 3 ngày nữa...sau khi trao ngôi vương cho Dương Tấn,nàng sẽ bắt đầu ra đi tìm kiếm cuộc sống ẩn dật cho riêng mình!!!nhưng những ngày sau không còn Tuyết Cơ nữa,cho dù đã thoát khỏi ngai vàng thì sao đây?liệu nàng có thể vui vẻ sống nốt cuộc đời còn lại??
Rầm__
A Lạp Sa tức tối đá văng cánh cửa ở Linh Long điện,nhìn thấy Phụng La ngồi 1 mình trong góc tối thì thập phần tức giận,nàng bước đến nắm lấy cổ áo của Phụng La mà quát:
-Dương Phụng La, ta không ngờ tỷ lại là 1 con người yếu đuối như vậy,Tuyết Cơ đang có chuyện...tỷ mấy ngày nay không đến thăm mà ngồi đây,bộ dạng như ma dọa hết thiên hạ,tỷ có còn đáng mặt đế vương Đại Hán không?có đáng mặt với Tuyết Cơ không,tỷ nói đi...Dương Phụng La cao cao tại thượng mà ngày xưa ta quen biết đâu rồi hả?tại sao tỷ lại không đến thăm Tuyết Cơ??? Nàng ấy vì tỷ mà thành như vậy,tại sao??
Phụng La mệt mỏi đáp,giọng nói trống rỗng,vô hồn...
-Lạp Sa,muội đừng nháo nữa,ta muốn yên tỉnh!!
A Lạp Sa buông tay ra,Phụng La té ngã xuống sàn
-Tỷ soi gương đi,nhìn xem mình là cái bộ dạng gì,sau này làm sao bảo hộ Tuyết Cơ cả 1 đời???
Phụng La cười buồn
-Sau này ta sẽ không bên cạnh nàng ấy được nữa,muội sắp trở thành tẩu tẩu của Tuyết Cơ rồi,hãy chiếu cố tốt nàng ấy!!
Chát__
A Lạp Sa tức giận sán 1 bạt tai lên mặt Phụng La, Cao công công thấy vậy ngăn cản
-Ngũ công chúa!!
-Phụng La tỷ không có trách nhiệm đến vậy sao,tỷ thật là đồ khốn ...
-Vậy ta phải làm sao?ở bên nàng ấy ta chỉ toàn mang đến đau thương,nguy hiểm cho nàng ấy,muội nói ta phải làm sao có thể bảo đảm nàng ấy an toàn suốt đời,muội không thấy vì ai mà nàng ấy ra như vậy sao?muội tưởng ta muốn chia xa nàng ấy sao?muội có biết cách xa nàng ấy 1 giây như cách ba năm không,trái tim ta không có nàng ấy như mất đi 1 nữa vậy,cả thở cũng không xong....nhưng ta còn biết làm thế nào?nhìn thấy mẫu thân nàng ấy quỳ dưới chân ta mà van xin,xin ta hãy trả lại 1 cuộc sống mới cho nàng ấy,muội nói đi ta phải làm sao???
A Lạp Sa sững sờ,thì ra Liễu Anh Đào đã van xin Phụng La rời xa Tuyết Cơ sao?
-Chỉ vì như vậy mà tỷ đành đoạn cắt đứt?tỷ có biết khi hay tin tỷ chết, Tuyết Cơ đã muốn tự vẫn theo tỷ hay không?nàng ấy không cần biết bất cứ ai ....sẽ có phản ứng gì,vì trong mắt nàng ấy chỉ biết có tỷ,vậy mà tỷ chỉ vì 1 lời cầu xin đó mà buông tay Tuyết Cơ sao??
-Ta không phải chỉ vì như vậy mà buông bỏ, giữa ta và nàng ấy quả thật là nghiệt duyên,ở bên ta chỉ thêm khắc chết nàng ấy thôi!
-Nghiệt duyên gì,ta phi...do tỷ ngày xưa thân phận đế vương nên mới gặp nhiều nguy hiểm,nhưng sau này tỷ đã là 1 người bình thường thì tỷ lo gì chứ?loạn thần cũng đã dẹp yên thì còn ai có thể làm hại cả hai???Tuyết Cơ dám can đảm bất chấp nguy hiểm khi ở bên tỷ,tỷ lại thế sao??
-Nếu là muội,nếu như số phận muội khắc chết người muội yêu thì sao?muội vẫn cố chấp ở bên cạnh người đó,nhìn người đó đau khổ?
-Ta không ngờ tỷ lại là 1 người mê tín như vậy,khắc gì chứ chẳng qua đó là thử thách trong tình yêu của cả hai thôi,1 tình yêu mà ban đầu tràn đầy sóng gió nhưng về sau lúc nào cũng sẽ bền vững và êm đẹp...
-Muội ra ngoài đi!ta đã quyết!
-Phụng La, tỷ thật hèn nhát...được ta hy vọng Tuyết Cơ sau khi tỉnh dậy thật sự cứ quên sạch mọi thứ về tỷ đi ...để sau này muội ấy không phải đau khổ dằn vặt về tỷ nữa....!!!
A Lạp Sa tức giận bỏ đi,Phụng La ưu thương,nằm lạnh lẽo trên sàn đất lạnh giá,nước mắt lại tuôn trào!!
-Tuyết Cơ,nếu sau này nàng nhớ lại tất cả về ta,nàng sẽ hận ta sao??
Cao công công đau lòng đi đến đỡ Phụng La ngồi dậy rồi dìu nàng về Dưỡng Tâm điện!!!
.......................
Hà Yên Bác đang cùng Dương Tấn thảo luận chính sách bình ổn thiên hạ thì A Lạp Sa giận giữ đi đến,thấy sắc mặt nàng thật khó coi thì không ai dám nói gì,lát sau A Lạp Sa ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Hà Yên Bác dậm chân nói:
-Thật tức chết ta mà,Phụng La ngốc!!
Dương Tấn rụt rè hỏi:
-Sao vậy Lạp Sa tỷ..??
-Thì thất tỷ ngu ngốc của đệ đó chứ ai.....
A Lạp Sa sau đó kể lại tất cả mọi chuyện cho cả hai cùng nghe,nghe xong Hà Yên Bác và Dương Tấn lại tách ra hai chí tuyến...Dương Tấn thì ủng hộ Phụng La còn Hà Yên Bác thì lại về phía A Lạp Sa, Hà Yên Bác nói:
-Lạp sa nói phải đó,yêu là phải mạnh dạn tự tin lên chứ,ai lại buông tay dễ dàng như vậy!!! sau bao nhiêu lần vất vả và đau khổ mới có thể ở bên nhau mà!!!
Dương Tấn lại nói:
-Đệ thì thấy Phụng La tỷ cũng là có nỗi khổ riêng mà,ai lại muốn mang lại đau thương cho người mình yêu!
A Lạp Sa mắng:
-Đệ đó...đầu óc cổ hủ y như tỷ tỷ mình...sao đệ chắc sau này cả hai lại gặp tai ương?biết đâu đến đây mọi thử thách của cả hai đều đã hết thì sao?
-Nhưng mà Phụng La tỷ vẫn sợ mà,sau khi thấy thân hình Tuyết Cơ tỷ cứ thế rơi xuống vách đá không biết có bao nhiêu là ám ảnh nữa,chúng ta chưa từng trải, sao hiểu được cảm giác sợ hãi đó!!
Hà Yên Bác cốc đầu Dương Tấn
-Thằng nhóc này nói như thể đã biết yêu rồi vậy...nhưng A Lạp Sa nói cũng không sai,Phụng La chỉ nghĩ về 1 hướng vậy còn sau này,nếu Tuyết Cơ thật sự không mất trí nhớ chẳng lẽ lại 1 lần nữa bắt nàng ấy phải đau khổ sao?
-Có lẽ Phụng tỷ nghĩ... theo thời gian không gặp nhau,cả hai có thể sẽ quên được nhau!!
A Lạp Sa lại cốc thêm 1 cái nữa vào đầu Dương Tấn,mắng:
-Đệ đó...đúng là nhóc con chưa từng yêu,đệ thử đi hỏi tỷ tỷ đệ đi dám chắc sau này quên được Tuyết Cơ không?tình ái là 1 thứ gì đó tựa như 1 hương hoa...ngửi được 1 lần nhớ mãi 1 đời,sao nói quên là quên được!!!
-Ui da!!! dù sao đệ cũng sắp làm vương mà,hai người không giữ mặt mũi cho đệ còn cốc đầu đệ vậy!!!
-Ai bảo đệ ngốc!
Cả Hà Yên Bác cùng A Lạp Sa đều cốc thêm 1 cái vào đầu Dương Tấn rồi cười lên ha hả,đúng lúc Vạn Trương Hàn đi đến nhìn thấy cảnh này,mặt có chút hơi đen...
Dương Tấn nhìn thấy đầu tiên nên kêu lên...
-Trương Hàn huynh...
Vạn Trương Hàn khẽ nhếch môi cười hỏi:
-Sao vậy?thập tam hoàng tử của chúng ta bị ăn hiếp sao??
Hà Yên Bác thấy sắc mặt kì quái của Vạn Trương Hàn thì thầm bậc cười
"Haha có người đang ăn dấm chua đây,sẵn chế thêm tí nữa cho nó nồng" nghĩ vậy hắn cầm tay A Lạp Sa hốt hoảng nói:
-Trời..trời!!!muội coi nè Lạp Sa, tay muội bị nứt rồi nè..chậc chậc
-Đâu??
A Lạp Sa ngây thơ đưa tay lên nhìn,Vạn Trương Hàn tức giận giật tay nàng lại nói:
-Có nứt cũng để ta coi!
Hà Yên Bác cười lớn ..
-Ây da xem ra lửa đã bén rồi Dương Tấn mau chạy thôi!!hahaha
-Hai cái đưa ngốc này!
Vạn Trương Hàn chưa kịp chửi đã thấy 1 vàng 1 tím biến mất tiêu chỉ còn lại hai người,Vạn Trương Hàn làm mặt giận không thèm nhìn A Lạp Sa lấy 1 cái,lạnh giọng nói:
-Không có gì nữa ta đi đây!
A Lạp Sa bỗng nắm lấy tay Vạn Trương Hàn nũng nịu
-Sao vậy,giận sao?ban nãy Yên Bác chỉ đùa mà...ta với chàng cũng sắp thành