Từ Mộc Qua đang lười biếng nằm trên giường nhắn tin với bạn trai thì thấy Nhạn Tri Thu đẩy cửa bước vào, cô bị vẻ mặt của Nhạn Tri Thu dọa cho một trận khiếp vía.“Này, Tri Thu, cậu đi xem biểu diễn ca nhạc hay là đi đánh nhau về đấy hả? Sao mà mặt mũi lem luốc, quần áo xộc xệch thế kia?”Nhạn Tri Thu thầm cười khổ, nếu như Từ Mộc Qua biết tối nay cô đã gặp Hứa Gia Thành còn bị cậu ta cưỡng hôn thì không biết có nghĩ cô là một đứa “trà xanh” rồi trở mặt ghét cô hay không!“Cậu còn không rõ cái không khí náo nhiệt kinh hồn của mấy buổi trình diễn của thần tượng hay sao mà còn hỏi mình, phải khó khăn lắm mình mới thoát khỏi đám đông đó mà không bị dẫm bẹp đấy!”Từ Mộc Qua chặc lưỡi.“Kinh khủng thế à, hên là mình không ưa mấy chỗ náo nhiệt như vậy! Mà này, sao mắt cậu đỏ hoe thế?”Nhạn Tri Thu dụi dụi mắt, tiện tay cầm chiếc khăn mặt treo trên vách gần đấy rồi đi vào nhà vệ sinh nói vọng lại với Từ Mộc Qua.“Bụi bay vào mắt mình lúc ra ngoài đón xe đấy chứ! Chả hiểu sao mà hôm nay lại bụi kinh khủng như vậy nữa”!“À, à!”Từ Mộc Qua chẳng suy nghĩ gì nữa cứ thế quay trở lại dán mắt vào màn hình điện thoại như trước.Từ sau chuyện vô tình gặp lại Hứa Gia Thành hôm nọ, Nhạn Tri Thu cũng không thấy cậu ta xuất hiện trước mắt cô nữa. Nhưng người khiến Nhạn Tri Thu áy náy không muốn gặp nhất lại là Lý Thanh Phi, chẳng hiểu sao cô luôn có cảm giác mình đang phản bội tình bạn bấy lâu nay giữa hai người cho nên không thấy Lý Thanh Phi gọi điện thoại cô cũng ngại ngần hỏi thăm như mọi khi.Nhạn Tri Thu vừa thu dọn đồ đạc vừa nghĩ linh tinh thì đột nhiên điện thoại reo ầm ĩ, người cô ngại nói chuyện nhất lại đang gọi đến – là Lý Thanh Phi. Cô rụt rè bắt máy.“Mình nghe đây Thanh Phi, có chuyện gì thế?”Lý Thanh Phi giọng điệu hồ hởi vang lên trong điện thoại khiến Nhạn Tri Thu thở phào nhẹ nhõm.“Chiều mai cậu sang nhà mình được không?”“Có chuyện gì cần mình giúp à?”Nhạn Tri Thu tò mò hỏi.“Không có, mình gọi cậu với Tôn Phỉ Phỉ sang thử đồ làm phù dâu cho mình ấy mà, nhớ sang sớm đấy!”“Phù dâu à? Mình chưa nghe cậu nói chuyện này bao giờ cả?”“Mới phát sinh đây thôi, mình chọn sẵn váy cho các cậu rồi, cực kỳ xinh đẹp nhé!”Nhạn Tri Thu vô thức gật đầu.“Ừ, mình sẽ qua đúng giờ!”Lý Thanh Phi cầm chiếc áo lụa mà cô đã chuẩn bị sẵn cho Nhạn Tri Thu lên, trong đáy mắt ẩn chứa một tia nham hiểm không giấu diếm. So với chiếc váy của Tôn Phỉ Phỉ thoạt đầu nhìn qua có vẻ như không có gì khác biệt, nhưng thật ra cô đã cố tình chỉnh sửa một chút phía tà váy cho nó dễ dàng bung ra hơn, chỉ cần lỡ chân một chút thôi thì sẽ có trò hay để xem rồi. Lần này Nhạn Tri Thu mà cô ghen ghét nhất định phải chịu bẽ mặt trước bao nhiêu là quan khách giữa tiệc cưới.Lý