Ánh mặt trời chiếu những tia nắng chói chang trên những tàng cây xanh mướt, phía bên dưới khuôn viên đã được trang hoàng lộng lẫy với tràn ngập hoa và nến. Những hàng ghế được xếp ngay ngắn phủ khăn voan trắng đính ngọc trai sẵn sàng đón khách, một chiếc thảm đỏ trải dài từ phía ngoài cổng vào phía bên trong khu vực tổ chức hôn lễ.Lý Thanh Phi thức dậy từ sớm để trang điểm, cô mặc một chiếc váy trễ vai đính đầy pha lê và ngọc trai cực kỳ lộng lẫy , trên cổ đeo một chuỗi kim cương rực rỡ cầu kỳ.“Cậu có hồi hộp không?”Tôn Phỉ Phỉ ngồi bên cạnh vừa tự trang điểm làm tóc vừa hỏi.Lý Thanh Phi đặt tay lên ngực, cố ý khoe chiếc nhẫn đính hôn bằng kim cương hình giọt nước hai cara lấp lánh trên tay phải.“Có chút chút, không biết Hứa Gia Thành đã đến chưa nhỉ? Cậu chuẩn bị xong cả rồi thì ra ngoài xem hộ mình được không Tri Thu?”Nhạn Tri Thu đang ngồi xem điện thoại, nghe Lý Thanh Phi nhắc đến Hứa Gia Thành thì giật mình.“Cậu đang nói mình à, bên nhà Hứa Gia Thành mấy giờ đến không báo cậu trước thời gian à?”Nhạn Tri Thu vốn dĩ không muốn gặp lại Hứa Gia Thành, nhất là trước đám cưới như thế này, nhỡ cậu ta lại lên cơn điên cuồng thì cô biết xử trí thế nào đây!Nhưng Lý Thanh Phi tâm cơ lại cố ý đẩy việc đi gặp Hứa Gia Thành cho Nhạn Tri Thu. Cô thấy Nhạn Tri Thu đến từ sớm nhưng chỉ trang điểm và làm tóc sơ sài nên cũng đoán biết Nhạn Tri Thu không muốn gặp hôn phu của cô. Xấu xí một chút thì Hứa Gia Thành mới không thích cô ta nữa chứ!Lý Thanh Phi nghĩ thế nên ra sức nài nỉ Nhạn Tri Thu.“Trước khi chính thức làm lễ kết hôn thì không được gặp nhau đâu, nên mình không thể gặp Hứa Gia Thành được, cậu giúp mình đi! Mình phải biết khi nào để còn chuẩn bị ra lễ đường nữa!”Nhạn Tri Thu bị bộ dáng yếu đuối của Lý Thanh Phi làm cho mủi lòng, cô đứng dậy vuốt lại tóc rồi đi ra ngoài.“Ừ, để mình đi xem thử!”Tôn Phỉ Phỉ chờ Nhạn Tri Thu vừa rời khỏi phòng liền ghé tai Lý Thanh Phi lén lút nói nhỏ.“Nhạn Tri Thu sao không trang điểm gì mà để mặt mũi thế kia cơ chứ, thật là xấu xí! Cậu sao lại kêu cậu ta đi tìm Hứa Gia Thành, không sợ cậu ta có ý đồ gì hay sao?”Lý Thanh Phi ngắm nghía mình trong chiếc gương lớn giữa phòng, khẻ nhếch miệng cười.“Nếu cậu ta có ý với Hứa Gia Thành thì đã không chần chừ đi tìm anh ấy ngay khi mình yêu cầu rồi! Cậu chẳng để ý gì cả, ngốc thật đấy!”Tôn Phỉ Phỉ bị chê ngốc thì xị mặt ra.“Mình đâu có chú ý đến cậu ta nhiều vậy chứ!”Hứa Gia Thành mặc một bộ lễ phục màu đen, tóc được vuốt ngược ra sau để lộ vầng trán cao trắng trẻo thư sinh, tay cầm một bó hoa mẫu đơn màu trắng tinh khôi bước vào từ cửa chính. Anh ngac nhiên khi vô tình bắt gặp Nhạn Tri Thu