"Căng thẳng sao?" Trình Đế Uy quay qua nhìn cô gái đứng bên cạnh mình, nhỏ giọng hỏi.
Bình thường với cái tính hiếu kỳ của Hắc Ly, đến những nơi như thế này thì đã sớm chạy đi thăm thú từ lâu rồi. Vậy mà hôm nay, cô lại ngoan ngoãn nắm chặt tay hắn y hệt một con mèo con.
"Em...chỉ là có chút hồi hộp." Hắc Ly lắc đầu, nhẹ nhàng đáp lại.
Tuy rằng dượng Ngự Đàm Long xuất thân xã hội đen thật đấy. Nhưng mà từ bé đến lớn dượng cũng không để cô, Lâm Nhã Điềm với Lâm Tư Dật tiếp xúc một chút gì với xã hội đen. Đơn giản chỉ vì, ông ngoại không thích và dì Lan cũng không đồng ý.
Do đó, một buổi tiệc đấu giá dành riêng cho người của hắc đạo quả thật vẫn là lần đầu Hắc Ly được tham dự. Cái gì cũng chẳng biết cho nên cô nào dám chạy loạn. Nhỡ đụng phải đại nhân vật nào rồi liên lụy đến cả Trình Đế Uy và dượng thì xong đời.
Thực ra tính cách Hắc Ly trầm ổn, Trình Đế Uy không nghĩ rằng cô sẽ dễ dàng gây chuyện lung tung. Huống hồ, với thế lực của Ngự Long xã hiện tại, cho dù cô có lỡ động thủ đánh người cũng không ai dám ho he gì.
Nhưng mà, Trình Đế Uy không muốn nói cho Hắc Ly điều này. Hiếm khi cô ngoan ngoãn như vậy, cứ để hắn hưởng thụ một lát đã.
Bữa tiệc đấu giá được tổ chức trong hội trường một khách sạn dưới trướng của tập đoàn Tần thị. Bởi vì người trong này toàn xã hội đen, cho nên hôm nay khách sạn đóng cửa tạm nghỉ kinh doanh.
Khi Trình Đế Uy nắm tay Hắc Ly bước vào, ngay lập tức liền có không ít ánh mắt đổ dồn về phía họ.
Thiên kim Vu thị từ trước tới nay hình ảnh đều bị giữ kín, hẳn sẽ không ai biết cô là Vu An Nhiên. Mà giới xã hội đen càng lười quan tâm mấy cô hot girl gì đó, cho nên bọn họ cũng chẳng nhận ra cô là Irina Yu.
Trong mắt từng người ở đây, Hắc Ly như một kẻ xa lạ. Bởi vì cô chưa từng lên mặt báo cùng Trình Đế Uy. Mà trong những bữa tiệc thế này, mặc dù hắn có vô số nữ nhân bên cạnh, cũng chỉ dẫn theo duy nhất hai người Du Lạc và Lý Tịnh.
Đã có không ít tiếng xì xào tò mò về thân phận của Hắc Ly. Nhưng cô không mấy bận tâm, đưa tay kéo nhẹ tay áo Trình Đế Uy, nhỏ giọng nói với hắn: "Trình thiếu à."
"Hửm?"
"Người ta muốn ăn hoa quả."
Được rồi, Hắc Ly thừa nhận bản thân không phải loại con gái thích làm nũng. Nhưng cô đột nhiên muốn hắn đút cho ăn. Dù sao họ cũng là người yêu, cô hoàn toàn được sử dụng đặc quyền của bạn gái chứ?
Trình Đế Uy đối với yêu cầu của Hắc Ly cũng không nghĩ quá nhiều. Hắn tới bên bàn tiệc đủ món, lấy vài miếng hoa quả vào một chiếc đĩa riêng.
Và rồi, trước con mắt ngạc nhiên của bàn dân thiên hạ, Trình Đế Uy chậm rãi lấy dĩa xiên từng miếng hoa quả, đút cho Hắc Ly. Cô cũng rất phối hợp, há miệng ăn ngon lành.
Bất quá, hành động vô tình này của hắn lại khiến mọi người xung quanh gần như được một phen hết hồn.
Truyền thông chỉ viết về Trình Đế Uy như một vị thiếu gia ăn chơi nổi loạn. Nhưng trong phòng tiệc này, từng người một đều biết rõ thế lực của hắn trong hắc đạo không hề đơn giản.
Một người như vậy, đến cả Du Lạc và Lý Tịnh còn phải hầu hạ hắn. Thế mà cô gái kia lại thản nhiên để hắn đút cho ăn. Đúng là kinh hỷ! (Miêu: Giề, người ta đút cho bạn gái ăn cũng không được à?)
"Trình thiếu cùng bạn gái ân ái thật đấy! Thật sự khiến người khác ghen tị." Sau lưng hai người đột nhiên vang lên một giọng đàn ông từ tính.
Trình Đế Uy và Hắc Ly đồng thời quay đầu. Ngay lập tức hai mắt cô sáng lên.
Tất nhiên, chẳng phải vì cô nàng của chúng ta thấy được trai đẹp đâu. Mà toàn bộ sự chú ý của cô đều đổ dồn vào người phụ nữ bên cạnh nam nhân kia.
Đó chính là Dương Tuyết Anh.