Nghỉ ngơi hai ngày cuối tuần để có thời gian thích nghi với chênh lệch múi giờ. Đầu tuần, Hắc Ly lại phải lao vào mớ công việc đang chực chờ. Chuyện đầu tiên cần làm chính là mở họp báo với truyền thông. Bởi vì lần này cô không đơn giản là về nước phát triển sự nghiệp mà đồng thời còn đảm nhận chức vụ giám đốc của Davis Models tại chi nhánh Hong Kong.
Nói thêm một chút về Davis Models, thì đây chính là tập đoàn người mẫu mà Hắc Ly đã kí hợp đồng vào ba năm trước. Davis Models chuyên về mảng quản lý, đào tạo người mẫu và cung cấp người mẫu cho các show diễn thời trang. Nắm trong tay hơn 600 người mẫu, với trụ sở tại Los Angeles cùng các chi nhánh khác nhau ở 36 quốc gia, nơi này được xem như là một trong những tập đoàn người mẫu lớn nhất thế giới.
Lúc này, Hắc Ly đang ngồi trong văn phòng giám đốc. Trên bàn làm việc của cô đặt thêm một chiếc laptop màu bạc. Không phải đang làm việc, chỉ là thực hiện một cuộc gọi trực tuyến với ngài chủ tịch của tập đoàn ~ Simon Davis.
Simon Davis là một người đàn ông gốc Âu chính hiệu, da trắng tóc vàng mắt xanh. Khuôn mặt điển trai mang vẻ lãng tử rất dễ cuốn hút các cô gái.
"Buổi sáng tốt lành, Irina."
Simon Davis dường như cũng đang ở phòng làm việc của mình, qua màn hình laptop còn thấy tủ sách sau lưng. Anh ấy tựa người vào ghế, tươi cười chào hỏi Hắc Ly.
"Chào buổi tối, anh Simon."
Hắc Ly dùng tiếng Anh để đáp lại lời Simon Davis. Cô thuận tay cầm lấy cốc cà phê sữa trên bàn, từ từ nhâm nhi một chút, khẽ mỉm cười: "Nếu em nhớ không lầm thì ở Los Angeles lúc này cũng phải hơn sáu giờ tối. Sao anh vẫn còn ở công ty vậy?"
Cách nói chuyện giữa Hắc Ly và Simon Davis có vẻ khá thân thiết, dường như không giống cách giao tiếp thông thường giữa người lãnh đạo và nhân viên. Thực ra cũng đúng thôi. Bởi người thầy đã tạo nên thành công cho Hắc Ly trong làng thời trang quốc tế ~ siêu mẫu đình đám Lucy Ross, chính là vợ yêu của Simon Davis.
Vì lẽ đó, Simon Davis và Hắc Ly nghiễm nhiên trở thành bạn bè. Thậm chí thỉnh thoảng rảnh rỗi, cô còn dẫn Kiều Kiều sang nhà chơi với cô bé Elisa, con gái của anh ấy và sư phụ.
"Ở công ty còn chút việc cần anh phải giải quyết luôn."
Simon Davis không giấu gì Hắc Ly, nói ra lí do tại sao bản thân vẫn chưa về nhà. Xong, anh ấy liền chuyển sang chuyện khác: "Vậy...buổi họp báo hôm nay ở bên đó thế nào?"
"Diễn ra khá thuận lợi ạ." Hắc Ly đặt tách cà phê xuống bàn, trả lời rất ngắn gọn.
"Thế thì tốt."
Simon Davis có vẻ hài lòng. Ngay sau đó, ngữ điệu của anh ấy trở nên nghiêm túc hơn: "Tuy chi nhánh này được thành lập ở Hong Kong đã hai năm nay, nhưng sự phát triển của nó chưa đủ để khiến anh vừa ý. Irina, e là khoảng thời gian tới em sẽ hơi vất vả một chút đấy."
"Không sao đâu." Hắc Ly tựa lưng vào ghế. Cô dịu dàng mỉm cười: "Nếu em đã ngồi vào cái ghế giám đốc, đương nhiên sẽ phải có trách nhiệm đến cùng với mọi thứ."
Mặc dù ban đầu Hắc Ly đồng ý tiếp nhận vị trí này, thực chất là xuất phát từ việc có thể ổn định tài chính mà không phải thường xuyên rời xa bé con Kiều Kiều. Nhưng với toàn bộ kinh nghiệm tích luỹ khi còn làm việc ở nước ngoài, cô chắc chắn bản thân sẽ đảm đương được công ty.
Lời khẳng định chắc nịch của Hắc Ly khiến cho Simon Davis không khỏi cảm thấy yên tâm đôi phần.