Tiếc là ngay khi Trình Tiếu Vi vừa nói ra tên mình, đầu mày Hắc Ly liền thoáng chau lại. Dường như cô không vui thật rồi.
"Chị Irina, chị...sao thế ạ?"
Nhìn biểu cảm của Hắc Ly như vậy, Trình Tiếu Vi hơi lo lắng, mở miệng dè dặt hỏi. Tâm trạng đồng thời cũng trở nên sốt sắng theo. Đừng bảo là cô ấy xúi quẩy, thực sự chọc cho vị trước mặt đây mất hứng đấy nhé? Nhưng rõ ràng cô ấy đã làm gì đâu, chỉ mới nói tên thôi mà.
Cũng may, câu hỏi của Trình Tiếu Vi vang lên khiến cho Hắc Ly hoàn hồn. Lúc này cô mới chợt nhận ra rằng đối diện vẫn còn có một người. Và mình, hình như đã dọa người ta sợ rồi.
"Không có gì đâu em." Đầu mày thanh thoát chậm rãi giãn ra. Hắc Ly khẽ lắc đầu, nhẹ giọng chấn an Trình Tiếu Vi: "Chỉ là chị hơi bị nhạy cảm với mấy người mang họ Trình."
"Thế thì tốt ạ." Trình Tiếu Vi mỉm cười, trong lòng cũng cảm thấy an tâm đôi phần. Không phải cô ấy chọc cho người ta mất hứng thì tốt rồi.
"Em gái, em còn đang đi học à?" Hắc Ly tựa lưng vào ghế, cầm lấy cốc cà phê uống nốt rồi lại đặt ra câu hỏi thứ hai.
"Vâng. Em hiện tại đang là sinh viên năm ba của một trường đại học mỹ thuật ạ." Trình Tiếu Vi trả lời, bộ dáng vô cùng thành thật.
"Ồ? Vậy đã từng có kinh nghiệm làm trợ lý bao giờ chưa?" Hắc Ly nghe xong lại hỏi tiếp.
Sinh viên đi làm trợ lý cho người nổi tiếng thì cô đã thấy nhiều rồi nên cũng chẳng lấy làm lạ. Chỉ là với những người không có kinh nghiệm từ trước, e rằng sẽ phải mất một khoảng thời gian để thích nghi.
Và quả đúng như cô nàng người mẫu suy đoán, Trình Tiếu Vi ngượng nghịu lắc đầu: "Trước giờ chưa từng làm. Đây là lần đầu tiên em muốn thử sức với công việc của trợ lý."
Sự thật thà của em gái đối diện khiến cho Hắc Ly trong phút chốc rơi vào thế khó xử. Mặc dù mới chỉ về nước chưa đến năm ngày, tuy nhiên báo cáo công việc mà Tư Bách Niên đưa cho cô xem hôm chủ nhật thì lại nhiều tới không tưởng. Tuyển một trợ lý chưa từng có kinh nghiệm, cô rất sợ cô bé này sẽ làm chậm trễ thời gian của mình.
"Em gái, em thật sự muốn làm công việc này chứ?" Hắc Ly nghi hoặc nhìn cô ấy.
"Đương nhiên ạ." Trình Tiếu Vi gật đầu.
Vẻ mặt Hắc Ly trở nên đắn đo, trong chốc lát chẳng biết nên làm thế nào. Tuy nhiên cô vẫn quyết định nói thẳng với cô bé đang chăm chú nhìn mình: "Làm trợ lý thì cũng được thôi. Nhưng có một vài điều em cần phải biết."
"Tuy rằng chị không cần em phải như 'bảo mẫu' của chị, chỉ là công việc của chị trong thời gian này rất nhiều. Thậm chí một ngày sẽ phải di chuyển liên tục. Em gái, sinh viên đại học như em...chịu nổi không đấy?" Hắc Ly cẩn thận đưa mắt dò xét Trình Tiếu Vi.
"Nếu chị nhận em, em sẽ cố gắng hết sức ạ." Cô bé thế mà lại đồng ý. Hơn nữa vẻ mặt còn vô