[Sếp của mấy người, anh ấy có hơi hung dữ.]
"..."
"Tôi không chạy trốn đâu." Cố Dao Tri cố gắng dùng lời lẽ để nhắc anh là cô có lòng tốt nên mới giúp: "Tôi thấy anh không sao nên yên tâm rời đi thôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói xong, chàng trai trước mặt mãi vẫn không lên tiếng, cô chần chờ một hồi thì cảm thấy kì lạ, ngẩng đầu lên nhìn anh.
Lúc này ở ngoài đầu hẻm, Đường Nam vội vàng dẫn hai bảo vệ trong trường học chạy tới, sau đó Cố Dao Tri giải thích rõ tình hình. Hứa Hạo Thiên lại rất quen thuộc, anh ấy ngáp rồi giải thích cặn kẽ cho Đường Nam, còn liên tục cười.
Lúc đi ra đầu hẻm, Bùi Trì đi vài bước tới cạnh cô, bỗng nhiên đưa tay ra, dùng ngón tay gõ vào đầu cô.
Cố Dao Tri không ngẩng đầu lên.
Một tay của Bùi Trì đút vào túi, mặc bộ đồ thể thao đen thẳng tắp gọn gàng, có hơi ngầu. Bốn mắt nhìn nhau, anh liếc mắt sang chỗ khác, giơ tay gãi nhẹ chóp mũi, miễn cưỡng nói: "Ban nãy cảm ơn."
Cố Dao Tri chớp mắt, phản ứng bị chậm lại nửa nhịp vì lời cảm ơn chưa đoán trước được này.
Một lúc lâu, cô mới đáp lời: "Không có gì."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
...
Bên ngoài cửa nhà vệ sinh vang lên mấy tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ của cô.
"Cố Cố, cậu tắm xong chưa? Tớ gấp lắm, muốn vào nhà vệ sinh."
"Xong rồi." Cố Dao Tri bỏ máy sấy tóc xuống, ra khỏi nhà vệ sinh.
Về lại trong phòng, cô vẫn không buồn ngủ.
Cố Dao Tri kéo ngăn kéo tủ đầu giường ra, lấy tài liệu hợp đồng triển lãm tranh ra, lật xem vài tờ, phát hiện một số vấn đề.
Cô cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Chu Hạ.
...
Trên đường về, đi được nửa đường thì Hứa Hạo Thiên quay lại, kêu tài xế lái đến một căn hộ cao cấp, lên tầng một, gõ cửa cộc cộc.
Cửa mở, Bùi Trì mặc áo cộc tay, quần thể thao dài kẻ sọc, trên cổ vắt cái khăn, tóc ướt nhẹp, hình như là mới tắm xong, anh thấy người tới thì lạnh nhạt hỏi: "Cậu tới làm gì thế?"
Hứa Hạo Thiên đi theo sau anh vào nhà, sâu xa nói: "Tôi đến để báo cáo lại với cậu, người ta cho đưa về nhà, cậu yên tâm đi."
Bùi Trì đi tới kệ bếp, rót một ly nước lạnh, uống xong mấy ngụm thì anh liếc anh ấy: "Nói tiếng người."
Hứa Hạo Thiên tặc lưỡi: "Cậu đừng có giả bộ nữa!"
"Tên nhóc nhà cậu có quan tâm tôi về nhà lúc nào không? Tôi ngủ ngoài đường, cậu còn tránh đường cho tôi, hôm nay có chuyện gì thế?"
"Thế tôi không thể hỏi một câu à?" Bùi Trì đi tới ghế sô pha rồi ngồi xuống, tiện tay cầm điện thoại lên, quẹt quẹt vài cái.
Hứa Hạo Thiên thấy dáng vẻ không quan tâm này của anh thì cũng xoắn xuýt một lúc. Sau đó anh ấy nhớ tới câu trả lời của anh về nụ hôn đầu tiên lúc trước, xem ra hình như Bùi Trì cũng thích những cô gái khác.
Anh không hẳn là nhớ mãi không quên đối với mối tình đầu đó.
Hứa Hạo Thiên đi tới ngồi xuống, đột nhiên bật cười: "Khà khà, vậy thì cảm ơn người anh em đã quan tâm tới tôi nhé."
Bùi Trì: "..."
Hứa Hạo Thiên đưa tay ra lấy hộp thuốc lá trên bàn, rút ra một điếu, vừa định châm lửa thì người bên cạnh lạnh lùng nói: "Ra ban công hút đi."
Thỉnh thoảng Hứa Hạo Thiên cảm thấy đại thiếu gia này rất kì lạ, rõ ràng là mình cũng hút thuốc nhưng từ trước đến nay anh chưa từng hút trong nhà. Anh ấy cũng không quá thèm thuốc, dứt khoát để vào lại.
Nếu Bùi Trì không quan tâm, anh ấy cũng đành mặc sức tán dóc về Cố Dao Tri: "Tôi cảm thấy cô ấy thay đổi nhiều đó, tính cách cởi mở, cười cũng dễ thương."
"À, cậu còn nhớ lần cô ấy anh hùng cứu mỹ nhân không?" Đột nhiên Hứa Hạo Thiên nhớ lại, hồi tưởng nói: "Một cô gái có vẻ ngoan ngoãn mà xách gậy vẫn rất khí thế luôn."
Bùi Trì cụp mắt, tay cầm ly nước