Hoa Lệ Giai Nhân Khuynh Thành

Chương 15


trước sau


Đã là buổi tối, ánh trăng sáng rực, rọi lên từng tán cây bị gió nhẹ thổi. Đêm nay là một đêm không sao.

Nàng mang bộ trung y trắng, tóc vẫn như thường lệ cột hết cả lên. Hiện giờ cũng đã là giờ Hợi(Từ 9h~11h tối). Nhưng nàng không tài nào ngủ nổi, ngồi trên bộ bàn cẩm thạch tròn trong phòng suy tư một lát.

"Rốt cuộc, lúc ở chỗ Mạt Ngư, là ai ra tay?"-Nàng lúc đó khẳng định rằng là Lý thẩm. Bởi vì bà ta không muốn mẫu thân Mạt Ngư sống, càng không muốn ra tay trước mặt Mạt Ngư. Nên đành ra tay tại nàng.

Nhưng suy đi nghĩ lại, thì không hợp lý. Nếu như muốn hại nàng, thì tại sao bà ta không trực tiếp hẹn nàng ra nơi nào đó, sau đó lập tức ám hại, vừa chuẩn xác, lại không để lại sơ suất.

Chả lẽ bà ta không nghĩ ra?!? Nhưng vẻ mặt bà ta nhìn nàng bị ám tiễn tấn công như không phải là kẻ chủ mưu, vô cùng bất ngờ. Với lại thủ thuật của tên đó không phải người bình thường, làm sao bà ta có thể thuê được một người như hắn.Lúc trước nghe Mạt Ngư nói là làm ăn không khấm khá cho lắm, tiền đâu thuê hắn? Tiền riêng sao?...Không thể nào!

Rốt cuộc Tử Hà nàng đã đắc tội phải vị nào lại ra tay ác độc như vậy, nhìn thủ thuật như vậy chắc chắn là muốn đánh nhanh rút nhanh. Thực sự càng nghĩ càng đau đầu.

Nàng đưa mắt nhìn ám tiễn lúc trước đang nằm trong tay mình, ngắm nghía một hồi lâu, lại không suy ra được gì. Khẽ xoa xoa giữa mi tâm. Vừa tới đây chưa lâu lại gặp phải phiền phức lớn như vậy, chưa diệt được nàng lần 1 thì bọn họ sẽ đến tìm lần 2, lần 3,...


Đang lúc muốn thổi tắt nến đi ngủ, lại nghe có tiếng động lạ. Nàng đưa mắt nhìn liếc qua phía cửa sổ.

"Nửa đêm rồi, tại sao có người? "-Đây chính là thắc mắc xuất hiện đầu tiên trong đầu nàng. Nhẹ cầm kiếm đứng bên phía cửa. Một bên cửa sổ nhẹ mở ra, tiếp đó là một tên hắc y rón ren đi vào. Như không biết nàng sẽ xuất hiện ở sau lưng, hắn loạng choạng cứ thế đi thẳng. Nàng không nương tay liền dồn hết sức vào tay, đánh mạnh vào sau gáy hắn. Chưa quá 3, tên hắc y đã ngã nhào ra đất bất tỉnh.

-----------_-----------

Sáng, hắn mở mắt choàng tỉnh, tính ngồi dậy liền cảm thấy sau lưng trái và gáy đau nhói. Trên lưng đã được băng bó cẩn thận. Mày nhíu chặt, sau đó liền liếc nhìn xung quanh.

Hắn nhớ tối qua,tính là đi thăm dò một chút. Nhưng xui xẻo thay, lại gặp Huyết Tà Cung-kẻ địch của Sơn Trang. Thấy chúng đông người, hắn lại càng không muốn lấy trứng chọi đá,lập tức vận khinh công bay đi. Huyết Tà Cung thế nhưng lại dùng tên bắn hắn. Chỉ kịp nghe tiếng rít gió, thì mũi tên đã lao thẳng về phía lưng hắn.

Gắng gượng chạy tạm vào khách điếm nọ. Tính là sẽ trốn một chút, rồi cảm thấy sau gáy đau nhói. Sau đó... Liền không có sau đó.

-----------

"Cạch."-Cánh cửa mở ra, một thân bạch y đơn giản bước vào. Ba nghìn sợi tóc được cột lại gọn gàng. Trên tay nàng bưng một khay gỗ nhỏ, trong khay là một chén sứ nhỏ chứa vật thể lỏng màu nâu.

"Tỉnh rồi?"-Nàng đi đến, đặt khay gỗ lên bàn, mắt như cái như không liếc về phía hắn đang cau mày.

"Sao cô lại ở đây?"-Nguyệt Tinh bước xuống đi đến ngồi bên bàn.

"Ha... Đây là phòng ta, ngươi nghĩ Sơn Trang ngươi chắc. Nếu như ngươi không phải Sơn Chủ, nửa đêm lén la lén lút vào phòng ta, thì ta đã đánh chết ngươi rồi. "-Nàng mắt lạnh nhìn hắn.

Nếu không phải lúc trước nàng giết người không ghê tay. Hiện giờ muốn chuộc lại lỗi, thì hôm qua chính là ngày giỗ của hắn. Với lại, người ta có câu Giúp người còn hơn xây bảy tòa tháp. Nhưng lúc đó do dự mãi:"Thà xây bảy tòa tháp cũng không muốn giúp tên ngang ngược như ngươi."


Suy đi nghĩ lại vẫn

thấy câu trước có đạo lý hơn. Thà giết thì giúp.!

"Cô giúp ta sao?"-Hắn nghi hoặc nhìn nàng hỏi.

"Nếu không giúp ngươi, người nói với ta hiện giờ xác định là một cái xác. "-Sau đó nàng đẩy chén thuốc tới mặt hắn. Nguyệt Tinh thuận thế không hỏi thêm, cầm chén lên uống.

"Tổng cộng 3 lượng."

"Phụt... Khụ... Khụ khụ... "-Hắn lập tức phun hết số thuốc đó ra ngoài.

"Sao cô không đi cướp luôn,một chén thuốc mà ba lượng? Lừa người sao? "-Nguyệt Tinh trừng mắt nhìn nàng, lập tức nhổ nhổ.

Quả là nam nhân keo kiệt!

"Thứ lỗi, thuốc của ngươi là Kim Sâm, giúp cơ thể bớt đau, vết thương mau lành. Còn có Phế Nan Linh, giúp cầm máu và phong bế động mạch. Xin hỏi Sơn Chủ, có đắt không? "-Nàng nghiến răng nói. Sao huynh đệ nhà này lại thích so đo như vậy chứ. Lại còn ngổ nghịch hết sức.

Suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng Nguyệt Tinh cũng đưa ra quyết định:"Được, coi như ngươi cứu mạng ta, ta không so đo với nữ nhân các ngươi. "-Nói xong liền lấy trong ngực áo ra đúng ba kim bạc, đặt lên bàn.

"Còn nữa... Tiền phòng tối qua là ngươi nằm. "-Lời nàng vừa dứt, bên kia đã sôi máu lên. Rốt cuộc nàng ta xem hắn là gì, túi bạc sao?

"Ngươi cũng muốn so đo sao?Vì đệ đệ mà xuất 50 lượng không tiếc. Hiện giờ vài lượng bạc cứu mạng cũng muốn tính toán. "

"Được lắm, nha đầu cô được lắm. "-Nguyệt Tinh liền lấy hết số tiền còn lại đặt lên bàn:"Đây đây, cho cô hết. "-Sau đó hắn định rời đi, thì...


"Khoan... "-Nàng kêu tới.

"Ngân lượng cũng đã đưa hết cho cô rồi, rốt cuộc là muốn cái gì nữa đây. "-Hắn cuối cùng nhịn không được nữa liền lập tức chửi thẳng mặt nàng.

"Vào cửa nào... ra cửa nấy."-Nàng thản nhiên rót một chum trà, sau đó liền đưa nhẹ lên môi nhấp một ngụm. Không nhìn đến vị kia hiện giờ kích động thế nào.

Sau đó liền thấy hắn đi tới, đứng trên bệ cửa sổ: "Hẹn không tái ngộ. "-Nói xong liền không thấy bóng dáng hắn đâu.

------------

Đôi lời tác giả:

Xin chào các bạn đang theo dõi truyện của Vĩ. Vĩ có đôi lời muốn nói với các bạn rằng:"Thực ra,mỗi lần Vĩ viết truyện để đăng này á. Là không phải nghĩ ra sau đó liền viết thẳng trên máy để đăng.(︺︹︺) Mà Vĩ chính là viết ra giấy nháp. Sau đó kiểm tra xem lời văn có hợp ý bản thân Vĩ không. Rồi đánh cái phần Vĩ nháp ở giấy đấy vào máy rồi đăng lên luôn, là đăng bản thảo á. Nhưng không có đọc lại để kiểm tra chính tả. Không phải Vĩ lười đâu ????????????,mà do mỗi chỉ rảnh ngày chủ nhật, lại chỉ rảnh 2 tiếng. Phụ mẹ làm việc lặt vặt còn học bài và soạn bài nữa. ????(╥_╥)"

Nhưng mà là lần đầu viết, cho nên lời văn sẽ có hơi lộc cộc và có đôi chỗ không hiểu nên mong các bạn thông cảm cho.(✖﹏✖)Vĩ cũng tự bắt lỗi sai của bản thân chứ bộ. Ví dụ như:"Không để dấu chấm câu ở lời nhân vật."(¬_¬)"Mỗi lần liệt kê cần dấu ba chấm thì Vĩ mần cho một loạt dấu chấm luôn. "(⊙.⊙)

Tạm biệt!
◌⑅⃝●♡⋆♡LOVE♡⋆♡●⑅◌♪

\(*^▽^*)/\(*^▽^*)/



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện