Khiến Hứa Hạo Nhiên ngạc nhiên đến vậy không phải là con người.
Mà là một xác chết nằm trên bàn.
Lúc này có một người đàn ông đẹp trai, vóc dáng cường tráng đang trang điểm cho xác chết.
Một số bộ phận của cơ thể xác chết dường như đã bị phân hủy rất nặng.
"Ọe!" Hứa Hạo Nhiên vừa nhìn thấy, lập tức che miệng, xoay người chạy ra khỏi phòng, ói lên ói xuống.
Lý Phong bình thản nhìn người đàn ông trung niên, dùng kim sửa sang thi thể.
Nhìn thấy Lý Phong đang đứng nhìn, người nọ không khỏi ngẩng đầu liếc Lý Phong.
Một thoáng ngạc nhiên thoáng qua mắt ông ấy.
Người đàn ông cười với Lý Phong nói: "Cậu không sợ sao?" Lý Phong thờ ơ đáp: "So với đám người sống mưu mô thì xác chết trông thân thiện hơn nhiều".
Trước khi đến, Lý Phong chỉ có thái độ muốn thử thôi.
Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông này, trong lòng Lý Phong đã đoán ra.
Anh tin rằng tất cả những điều dì Trương nói đều là sự thật.
Người đàn ông trước mặt anh có năng lực đặc biệt.
Lý Phong có thể cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng thuần khiết trên người ông ấy.
Người này chưa từng tập võ.
Nhưng khí tức này thuần khiết hơn khí tức bên trong những đã tu luyện hàng chục năm.
Có thể thấy người này khi còn trẻ là một cao thủ.
"Nếu cảm thấy không thoải mái, có thể đợi ngoài cửa.
Mấy phút nữa là xong thôi".
Khi Võ Giải còn đang nói, Lý Phong đã nhanh chóng bước lên.
Lý Phong cầm lấy kim chỉ trên kệ bên cạnh.
Với đôi tay như một chiếc máy khâu, anh khâu từng vết thương bị tổn thương nghiêm trọng của xác chết với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Kỹ thuật khâu vết thương của Lý Phong khiến đàn ông ngạc nhiên.
Với nỗ lực phối hợp của hai người, cái xác nát bươm đã nhanh chóng được khâu lại.
Võ Giải nhẹ nhàng che phần trên của xác chết lại bằng một tấm vải trắng, sau đó quay sang Lý Phong cười nói.
"Chào cậu, tôi tên là Võ Giải, rất vui được làm quen với cậu".
"Tôi tên là Lý Phong.
Hôm nay tôi có chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ".
Võ Giải khẽ gật đầu nói: "Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện".
Võ Giải đưa Lý Phong đến khu vườn bên cạnh hành lang vừa rồi.
Có một cái bàn bằng đá ở đây.
Đã có một số đồ ăn nhẹ trên đó.
Người đẹp mặc thường phục lặng lẽ đứng bên cạnh.
Nhận định của Lý Phong trước đây là đúng.
Người phụ nữ này đã kết hôn.
Cô ấy là vợ của Võ Giải.
Người phụ nữ có vẻ hơi sợ người lạ.
Sau khi gật đầu với Lý Phong, cô ấy xoay người rời đi.
Lý Phong khẽ cau mày nhìn theo bóng lưng của cô ấy.
Võ Giải hỏi Lý Phong: "Sao vậy?" Lý Phong suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Tôi không biết có nên nói cái này hay không".
"Hơn nữa tôi cảm thấy hẳn là ông biết".
Võ Giải sững sờ một lúc, sau đó mỉm cười.
Lý do tại sao Lý Phong không nói rõ.
Đó là vì vợ của Võ Giải có những đặc điểm cơ thể khác với người thường.
Người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp này chỉ có nửa tần số nhịp tim của người bình thường.
Tim đập là để bơm máu đi khắp cơ thể.
Nếu tần suất đập của một người chỉ bằng một nửa so với người bình thường.
Chưa kể là đi đứng hoạt động, cho dù là nằm ở giường bệnh cũng không cứu được.
Lý Phong không nói ra vấn đề này.
Đó là để tôn trọng quyền riêng tư của vợ chồng Võ Giải.
Người phụ nữ này, giống như Võ Giải, không phải là một người bình thường.
"C̉ am ơn cậu đã hiê ̉ u".
Hứa Hạo Nhiên đứng bên cạnh nghe mà chả hiểu gì, cậu ta thậm chí còn không biết hai người đang nói về điều gì.
"Ông anh đẹp trai à, tôi muốn hỏi vợ ông có chị hay em gái không?" Lý Phong đá Hứa Hạo Nhiên.
Võ Giải cười và nói: "Cô ấy là trẻ mồ côi như tôi".
Lý Phong chuyển chủ đề về vợ của Võ Giải, nói ngắn gọn về tình hình của Hứa Mộc Tình với Võ Giải.
Võ Giải im lặng sau khi nghe anh nói xong.
Ông ấy nhìn Lý Phong.
"Lúc nãy khi cậu dùng kim chỉ để khâu, tôi đoán rằng cậu là một bác sĩ rất giỏi".
"Nhưng vấn đề này không thể đơn giản xem xét từ quan điểm y tế được".
"Chúng ta phải nhìn nhận vấn đề này