~*~
Mười ba năm trước đây, Thiên Tầm rốt cục bị Bạch Tử Họa tự tay móc tim.
Lúc ấy, mười ba nàng hồ ly tinh chỉ có thể tránh ở xa xa nhìn, đợi khi phản ứng lại thì sự tình đã không thể cứu vãn.
Bạch Tử Họa đi rồi, tất cả vọt tới bên người Thiên Tầm.
Trong tiên chướng, nàng nâng bụng bầu nằm trên mặt đất, cả người đầy máu, không hề có sức sống.
Các nàng muốn ôm Thiên Tầm dậy, nhưng do tiên chướng của Bạch Tử Họa ngăn trở, các nàng không chạm được tới Thiên Tầm.
Vì thế chỉ có thể ở bên, không muốn rời đi.
Vào ban đêm, bụng bầu của Thiên Tầm cử động, càng ngày càng mạnh mẽ. Rốt cục, một bé trai từ trong thân thể mẹ đi ra!
Hắn đã xuất hiện trên thế giới này, dùng tiếng khóc vang dội tuyên cáo khắp thiên địa sự tồn tại của hắn.
Hắn ở trong tiên chướng ba ngày liền, không ai ôm hắn, nuôi nấng hắn, tự hắn dần lớn lên.
Rốt cục, ngày thứ tư, hắn đi ra khỏi tiên chướng, nhóm hồ ly tinh vui mừng khôn cùng mà khóc.
Hắn kiên cường như vậy, hắn dựa vào chính bản thân mình chinh phục vận mệnh, giống như mẹ của hắn!
Từ nay về sau, hắn chính là Vương của Linh Mị tộc.
Tất cả hồ ly tinh vì hắn mà mỗi ngày giết một người, lấy máu nuôi dưỡng hắn.
Linh lực của hắn ngày càng cường đại.
Hắn gọi tất cả các hồ ly tinh là tỷ tỷ, các nàng đều là người thân của hắn.
Tuyết Cơ, lúc hắn mới biết nói đã nói cho hắn biết, mẹ hắn là Thiên Tầm, là Quỷ Vương nhân từ nhất Minh phủ. Cuối cùng mẹ hắn lại bị chính người mình yêu, sư phụ của nàng giết chết!
Nhưng các nàng thật sự không thể hiểu nổi, nếu sư phụ của nàng biết rõ nàng thương hắn như vậy, thì sao có thể tàn nhẫn tột cùng mà tự tay giết nàng!
Cho nên, tất cả hồ ly tinh càng thêm khẳng định kết luận: Người tiên giới, không có kẻ nào là người tốt!
Các nàng đặt cho hắn một cái tên, theo họ mẹ, gọi là Thiên Mị, bởi vì các nàng cũng không thể khẳng định chắc chắn cha hắn rốt cuộc là ai.
Cho nên, từ nhỏ Thiên Mị đã chán ghét đạo sĩ.
Thiên Mị và hồ ly tinh trải qua cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, thời gian thấm thoắt qua, tự do và an lành.
Vào sinh nhật lần thứ mười ba của Thiên Mị (là Thiên Tầm tử kỵ, cũng là ngày sinh nhật mười ba tuổi của Hoa Thiên Cốt), hắn đơn độc ở trong động phủ hồ ly, các tỷ tỷ vì hắn xuất môn tìm thức ăn, nói là lần này phải thật long trọng, để hắn trải qua sinh nhật thật đặc biệt.
Các nàng, thật sự rất thương hắn.
Nhưng đợi mấy ngày vẫn chưa thấy các tỷ tỷ hồ ly tinh trở về, Thiên Mị cảm thấy không đúng, hắn dựa theo mùi đặc thù của hồ ly mà tìm kiếm, nhìn thấy một khung cảnh thảm thương.
Mười ba tỷ tỷ hồ ly của hắn đều bị giết chết. Chỉ còn Cửu nhi nhỏ nhất còn kéo dài hơi thở cuối cùng. Nàng nói với Thiên Mị, “Là.. Là một đạo sĩ giết chúng ta… Hắn nói chúng ta là yêu tinh hại người, nên hắn thay trời hành đạo giết chúng ta…”
Nói xong điều đó, Cửu nhi nuốt trút hơi thở cuối cùng, cũng đi theo các tỷ tỷ của nàng.
Lại là đạo sĩ! Đạo sĩ thật đáng giận, đầu tiên là giết chết mẹ hắn, bây giờ còn giết mười ba tỷ tỷ của hắn!
Hắn lập lời thề máu, nhất định phải tự tay giết sạch tất cả kẻ tu tiên trong thiên hạ!
Đạo sĩ giết hại hồ ly tinh nói là thay trời hành đạo? Vậy thì mỗi ngày hắn sẽ bắt mười người phàm tới hút máu bọn họ, sẽ vứt thi thể nhưng người này ở một chỗ, khiến cho bốc mùi tanh tưởi!
Hắn thật muốn nhìn, có phải khi nhiều người bị giết thì mấy tên đạo sĩ coi là thay trời hành đạo sẽ chủ động đến tìm hắn không!
Tới khi kẻ bị giết lên tới năm trăm người, Lạc Hà Đông xuất hiện. Cho nên Hoa