Âu Lan xị mặt, ngồi tót lên bàn đung đưng cặp chân thon nhỏ, trắng hồng.
Khẽ chép miệng rồi mới trả lời.
- Với những bộ phận nhạy cảm ấy thì sử dụng các ngón tay, còn hôn thì dùng môi lưỡi nhưng quan trọng nhất là phải để người ta thấy sự nhiệt tình và để ý đến hơi thở của họ để đánh giá xem họ có thực sự thỏa mãn hay không?
- Nếu lúc ấy cô đang thỏa mãn thì để ý sao nổi.
Âu Lan trề môi, hếch mặt.
- Chỉ với người yêu thì mới thỏa mãn chứ còn cái kiểu trao đổi thân xác tình tiền thì chỉ có nghĩa vụ mà cái gì là nghĩa vụ thì sướng sao nổi.
- Bản thân không sướng thì sao làm người khác sướng.
Âu Lan rụt cổ, rõ ràng theo như cô tìm hiểu thì phụ nữ thường làm chuyện đó với người mình yêu còn không yêu mà bị bắt buộc thì sao mà có hứng.
Vậy nên cô mới trả lời vậy chứ đã trải qua đâu mà biết.
Nhưng khi hôn anh ta, thực ra mình cũng không phải không thích...cũng có cảm giác ngọt ngào...mụ mị đấy chứ? Nhưng giao tiếp cơ thể chắc sẽ khác...nghĩ đến cảnh của anh ta và Hiểu Phương cô lại khẽ rùng mình như bị lạnh.
- Tiếp đi, đang nghĩ gì mà mặt mũi đỏ như gấc kia.
- Mặt tôi đỏ bao giờ? Nóng thôi.
- Vì nghĩ xấu nên mới thấy nóng.
- Không có....
Âu Lan len lén nhìn nhưng bắt gặp ánh mắt anh ta vẫn nghiêm nghị thì lại rũ mắt xuống.
Nội dung tiếp theo thì đọc thôi đã nóng mặt làm sao mà nói đây.
- Không nói thì thực hành.
Cô trợn tròn mắt, miệng cứ há hốc nhìn.
Sao cô nghĩ gì anh ta cũng biết vậy? Chẳng lẽ là thần tiên tái thế có thể đọc được suy nghĩ của người khác.
Vậy nhưng cô lại không biết mình vừa lẩm nhẩm nói ra chứ không phải chỉ trong suy nghĩ.
Chỉ là người kia tai thính quá nên nghe được hết.
- Nói...tôi sẽ nói...nhất định không cần thực hành...không cần.
Hải Phong đứng lên lại ghế ngồi, cầm tạp chí nên đọc.
Bây giờ anh mới thấy sách trên giá đã bị xếp gọn xuống gầm giường.
Tất cả những đồ trang trí bắt mắt đều được đóng gói cẩn thận cất đi mà thay vào đó toàn là hoa lá, đồng hồ và đồ chơi trẻ con.
- Bàn tay...đặc biệt là các ngón tay có tác dụng lớn như một công cụ hỗ trợ khi...ấy ấy.
- Ấy ấy là gì?
Ôi thần linh quỷ dữ ơi...sao con lại gặp được gã này vậy? Hắn nghe và nói đến cái chuyện ấy cứ bình thản như không vậy? Mặt kia có bao nhiêu lớp da thế?
Ngại chết đi được...a...rất ngại.
- Anh đã hiểu sao phải hỏi lại?
- Ngôn ngữ Việt phong phú lắm nên tôi ít sử dụng từ ngữ mà chỉ thích hành động thôi.
Còn ấy ấy mà cô dùng thì không hiểu.
Mặc dù anh ta đang cúi nhìn tạp chí nhưng Âu Lan biết, hắn cố tình, chắc chắn hắn hiểu lời cô nói nhưng sao lại cứ bắt bẻ vậy.
- Ấy ấy là...là...chỉ việc quan hệ tình dục ấy.
- Cứ nói thẳng ra sao phải lấp lửng làm gì?
- Khụ...khụ..vâng nói thẳng.
Hải Phong nhìn mặt Âu Lan cứ đỏ rần rần, càng lúc càng đỏ thì lại càng thích hành.
Ai bảo dám tự ý bỏ trốn đi hẹn hò tìm đối tác mà chưa có sự cho phép của anh.
- Tay nên làm gì?
- À...tay nên...chạm, vuốt ve...để kích thích ham muốn.
Càng lúc cô càng thấy khó nói, khó diễn tả lắm.
Bây giờ bảo cô vuốt ve thế nào thì...không biết.
- Hay tôi viết ra giấy nộp bài cho anh nhé!
- Cô có biết lí thuyết và thực hành khác nhau rất xa không?
Âu Lan lắc đầu, lí thuyết đã khủng khiếp lắm rồi vậy thực