Hôm sau.
Vẫn như mọi ngày, hôm nay anh vẫn đưa cô đi học.
"Nếu ở trường mà có ai tỏ tình, hay ai bắt nạt em thì em phải nói cho anh biết đó.
Không được giấu anh, em đi học để vui chứ không phải học cách lừa dối anh".
Anh nói với cô.
"Dạ dạ." Tuyết Thanh gật đầu sẽ không nói dối anh đâu.
"Ngoan".
Chiếc xe dần dừng lại vào trong trường học, những ngày qua toàn là xe anh đưa vào trường chứ không đứng ngay cổng để cô đi bộ vào.
Minh Hoàng Lễ sợ cô mệt mỏi anh cũng không muốn đều đó.
Cứ đưa vào trường cho chắc.
"Em đi đây ạ ".
"Ừm".
Sau khi nhìn thấy bóng dáng bé con đi khuất vào lớp học, Thanh Phong mới từ từ lái xe đi về.
Tại lớp học.
Lúc này cô đã ngồi vào vị trí của mình, xem lại bài vở.
Đúng chất một học sinh ngoan, đêm nào cũng bắt Minh Hoàng Lễ hướng dẫn bài tập cho mình.
Nhưng anh rất giỏi chỉ cần bài nào không biết anh đều biết cả.
Anh giỏi quá đi! Cô ngưỡng mộ lắm luôn!
"Tuyết Thanh! Tuyết Thanh".
Kim Hải Đường gọi cô.
"Hôm nay đi ăn đó bé Tuyết Thanh ".
"Hả??".
Cô ngạc nhiên.
Đi ăn sao.
"Ừa ừa.
Tớ với cậu với đám người Lam Ái á".
"Để tớ hỏi người nhà tớ đã, anh ấy hơi khó tính ".
"Được".
"Anh ơi! Hôm nay anh cho bé đi ăn với các bạn nha anh.
Em đi cùng với Lam Ái, Hải Đường ạ".
"Hửm.
Đi ăn? Về nhà ăn với anh đi.
Nếu em không thích anh đưa đi ăn thì vẫn tốt hơn, em phải nằm trong tay, anh mới không lo".
"Nhưng em muốn đi với các bạn.
Khi ăn xong anh đón em được không ạ".
"Bé à".
Minh Hoàng Lễ gọi lại.
"Được rồi nhưng đến nơi em phải gửi vị trí cho anh, đề phòng có gì hiểu không".
"Vâng vâng".
Cô gật đầu liên tục.
"Em biết rồi mà".
Như ông già vậy.
"Học đi".
Rồi anh tắt máy.
Anh chiều cô quá rồi nhỉ? Chỉ muốn đè cô quá giờ sau đây.
Nhưng mà....Minh Hoàng Lễ ngồi ở văn phòng của Hoàng Nhất Thiên, anh nhớ cậu ta có du thuyền thứ bảy này sinh nhật của bé con nên anh muốn đi ra biển chơi.
Cho nên hôm nay Minh Hoàng Lễ mới xuất hiện ở đây, cốt lỗi du thuyền của cậu ta rất hợp ý anh.
Thêm nữa, Minh Hoàng Lễ muốn cho cô một buổi tiệc sinh nhật thật vui vẻ.
Đây là sinh nhật đầu tiên mà anh đón cùng với bé con mà.
Nên phải chuẩn bị tất cả là điều đương nhiên.
"Du thuyền à".
Hoàng Nhất Thiên đang uống trà thì rất ngạc nhiên.
"Cậu có mà".
"Hơi bé".
Anh cảm thấy du thuyền của Hoàng Nhất Thiên to hơn và thích hợp hơn.
Đi chơi đương nhiên phải cho cô thứ tốt nhất và đẹp nhất.
Nếu thời gian không gấp thì anh sẽ mua cho cô một chiếc mới, chỉ là không có nên anh đành mượn.
Trước mượn sau đó anh sẽ mua lại nó.
Đặt tên cho du thuyền theo tên của cô.
"Ờ".
Bé! Cái tên khốn này.
Không phải muốn chiếm lấy đồ của anh ta chứ.
Hoàng Nhất Thiên nhìn Minh Hoàng Lễ thật ra anh ta cảm thấy đúng vô cùng, nhưng không cho thì không được!
"Thế nào".
Minh Hoàng Lễ hỏi.
"Vài bữa tôi sẽ trả lại".
Nhưng cho cậu chiếc mới.
"Ừm!." Thật ra chỉ là du thuyền thôi mà.
Cũng không phải chuyện gì to tát cả nhưng khi Minh Hoàng Lễ trả lại cho anh ta thì Hoàng Nhất Thiên đi kiếm Minh Hoàng Lễ để trả lại du thuyền cho mình thì lại không có tìm được.
Thì ra Minh Hoàng Lễ đã tính sẵn tuy nói mượn nhưng lại để ý đến du thuyền Cambri của anh ta.
Đồ bạn khốn nạn mà!
- ----------------
Đến buổi trưa được nghĩ trưa để ăn trưa.
Mọi người cùng nhau đi xuống căn tin để ăn trưa.
Lúc này cô cầm một lồng cơm, Minh Hoàng Lễ sợ ăn cơm ngoài không ngon nên cho người mang đến cho cô.
Cô gái nhỏ cầm lồng cơm trên tay mà tràn đầy niềm hạnh phúc.
Anh tốt quá đi thôi.
"Bé nhận được cơm của anh mang đến rồi ạ.
Bé cảm ơn anh nhé.
Anh ăn chưa ạ".
Cô nhắn tin hỏi anh.
"Anh ăn với Hoàng Nhất Thiên, bé ăn đi nhé".
"Dạ." Cô trả lời xong rồi cũng cất điện thoại vào trong túi.
"Nó đó chị Ngọc Hà".
Một cô gái nói.
Cô gái tên Ngọc Hà nhìn theo dáng của cô, lòng đầy ghen ghét.
Hà Tuyết Thanh này mới chuyển đến được một tuần nay mà đã được hai chàng trai hot boy tỏ tình và còn được bầu chọn làm hoa khôi năm nay nữa.
Lòng ghen ghét đố kỵ lại hiện ra trên mặt của Ngọc Hà.
Đồ vô liêm sỉ mà.
Chỉ giỏi dựa vào khuôn mặt đó đi câu dẫn người khác mà thôi.
Đồ khốn.
Mày sẽ biết tay tao.
"Lão đại! Có một cô gái tên Ngọc Hà muốn hãm hại phu nhân." Cách đó không xa có một người con gái nhìn theo hướng Hà Tuyết Thanh và Ngọc Hà đó mà lập tức báo cáo.
"Xử lý đi".
Anh sẽ không để ai làm tổn thương đến cô.
"Rõ".
Cô gái đó nhanh chóng làm theo.
Lão đại đã từng nói các cô phải một lòng bảo vệ phu nhân, tuyệt đối không được để phu nhân bị tổn thương, nếu không sẽ lấy mạng các cô.
"Anh họ tớ tốt với cậu thật á".
Lam Ái cảm thán.
Đến chiều, buổi sáng đã quyết định đi ăn với nhau nên sau khi học xong bọn họ đón một chiếc xe bus để đi với nhau.
Lần đầu tiên cô đi xe bus nên có chút hồi hộp và lo lắng nữa.
Nhưng Trần Quân hướng dẫn cho cô cách đi xe bus.
"Anh ấy rất tốt với tớ, hôm nay xin mãi mà anh ấy mới cho tớ đi á".
Hà Tuyết Thanh vừa ăn kẹo Trần Quân cho vừa nói với