"Đại tiểu thư".
Quản gia cung kính gọi Lam Ái.
Ngọc Lam Ái không nói gì chỉ gật đầu, lạnh mặt đi vào nhà mình.
Khi thấy mọi người trong gia đình ngồi đầy đủ ở phòng khách.
Hôm nay cô ấy vừa mới đi từ nước ngoài về, thì nhận được tin cô đính hôn với đại thiếu gia nhà của Thượng thị - Thượng Quốc Khinh.
"Tại sao lại có thông tin cháu lại đính hôn với Thượng Quốc Khinh vậy".
Lam Ái vứt túi xách xuống đất nhìn ông bà của mình.
"Thân là chủ mẫu tương lai của Ngọc thị cháu không có quyền lựa chọn ".
Ông của cô nói.
Bản thân Lam Ái biết cô không hề muốn làm chủ mẫu, nhưng gánh nặng của gia tộc lại đè ở trên vai nhỏ bé của cô ấy.
Lam Ái không có quyền lựa chọn tình yêu, tự do là thứ cô có hiện tại mà thôi.
Đến khi hai mươi ba tuổi bắt buộc phải nhận lấy ngọc bội của gia tộc, chính thức trở thành chủ mẫu.
"Thượng Quốc Khinh đó chính là một sự lựa chọn tốt nhất đối với chúng ta".
Bà cô nói.
Lam Ái không trả lời, quay người bước đi vào phòng nhưng khi đi đến chân cầu thang thì gặp chi thứ là Ngọc Lâm Hà.
Cô gái này lớn hơn Lam Ái hai tuổi cũng có dã tâm muốn từ chi thứ trở thành chủ mẫu, nên luôn ganh ghét với Lam Ái.
"Em về rồi à".
Ngọc Lâm Hà niềm nở gọi Lam Ái.
Mặc dù không thích nhưng vẫn phải chào hỏi bởi vì Lam Ái là chi chính của gia tộc này.
"Tránh đường".
Tâm trạng của Lam Ái không vui, nên hiện tại ai động đến đều sẽ không tốt.
Ngọc Lâm Hà không nói gì lập tức tránh sang một bên cho Lam Ái lên phòng.
Lam Ái đóng cửa lại, nằm phịch xuống giường.
Hôm nay mọi người đều biết Lam Ái đã liên hôn với Thượng Quốc Khinh thì rất nhiều người hỏi, nhưng lại không thấy Trần Quân nói gì.
Tin nhắn của hai người nhắn là ngày 9 tháng 6 hiện tại đã tháng 10 rồi.
Đều là do Lam Ái nhắn tin trước.
"Hôm nay tớ không đi học, giúp tớ xin nghỉ nhé.
".
Ngày 2 tháng 12 năm 2021.
"Hôm nay tớ nấu được một món mới, đem cho cậu nhé".
Ngày 16 tháng 12.
"Dạo này tớ mệt mỏi quá".
Ngày 3 tháng 1.
"Hôm nay cậu đi làm thêm ở đâu thế ".
Ngày 12 tháng 1.
"Hôm nay tớ biết có một quán trà sữa mới, cậu đi uống thử không".
Ngày 7 tháng 3.
.....
Lam Ái ngồi xem tất cả các tin nhắn lại thì chỉ cười nhạt, do đa số cô nhắn cho cậu ấy trước nhưng chưa bao giờ lại trả lời.
Người ta nói rất đúng con gái không nên quá chủ động, nhưng biết làm sao bây giờ.
Lam Ái đã thích Trần Quân nay được ba năm rồi.
Có lẽ chỉ có mình cô yêu đơn phương cậu mà thôi, Trần Quân chưa bao giờ để ý đến, càng không hề quan tâm đến.
Nhưng Trần Quân lại không hề để ý đến cô, luôn chủ động lại gần cậu, nhưng Trần Quân lại một lòng xa cách.
Càng chủ động thì càng hụt hẫng, có lẽ Lam Ái không nên chủ động và nên từ bỏ đi thì tốt hơn.
Không biết từ bao giờ Lam Ái rơi nước mắt, cô cũng chỉ muốn được yêu đương cùng cậu, sống cùng nhau, nhưng trên vai cô ấy lại đang gồng gánh sức nặng của gia tộc.
Khi mẹ của cô mất đi bà đang là chủ mẫu nên mới giao lại cho Lam Ái.
Chỉ khi chủ mẫu truyền lại cho chủ mẫu thì mới được tính mà thôi!
"Tớ liên hôn rồi".
Lam Ái quyết định nhắn cho Trần Quân.
"Sẽ rất nhanh thôi, không còn ai quấn lấy cậu không buông nữa.
Trần Quân tớ chưa bao giờ hối hận điều đó".
Trần Quân đang làm thêm thì thấy tin nhắn của Lam Ái, cậu thất thần cả ngày hôm đó.
Cậu cũng có tình cảm với Lam Ái nhưng hai thân phận quá khác biệt nhau, vốn được định sẵn không có kết quả.
"Chúc mừng cậu".
Trần Quân trả lời lại chỉ ba chữ mà thôi.
Hu hu! Lam Ái hụt hẫng ném luôn điện thoại vào vách tường! Đồ tồi! Tớ hận cậu!
Chỉ cân Trần Quân nói một câu cậu đừng liên hôn, đợi tớ thì Lam Ái sẽ đợi, một lòng đợi cậu, nhưng lại nhận được tin nhắn chúc mừng.
Nếu đã như thế thì cô sẽ liên hôn và từ nay không còn liên quan đến Trần Quân nữa, tất cả đã là quá khứ rồi và cô sẽ có một bắt đầu mới.
Hu hu!
.......
Trần Quân biết bản thân mình không xứng đáng với Lam Ái, như vậy thì hà tất chi phải làm cho cậu ấy có hy vọng rồi lại thất vọng.
Chủ mẫu đời tiếp theo của Ngọc thị, phải tìm được một người chồng xứng đáng với cậu ấy, để cùng nhau xây dựng lên gia tộc mạnh hơn.
Trần Quân cậu không có gì cả! Ngay cả ăn bữa nay thì phải lo bữa mai, thì làm sao cậu dám nói hứa hẹn cùng tương lai.
Thượng Quốc Khinh cậu biết.
Ngay khi thông tin được truyền ra, cậu đã điều tra.
Một người rất tốt, rất xứng đáng với Lam Ái, còn cậu, cậu vốn không xứng.
Không nên làm khó Lam Ái càng không nên làm khổ cô ấy.
Lam Ái xứng đáng có một cuộc sống tốt và đầy đủ hơn.
Đêm nay hai người họ không ai ngủ được! Trần Quân đi làm thêm nhưng lại không hề tập trung.
Cậu biết từ nay hai người họ sẽ như hai người dưng mà thôi.
Sẽ rất nhanh, thông tin đại tiểu thư Ngọc thị đính hôn cùng đại thiếu gia của Thượng thị.
Mối lương duyên này rất môn đăng hộ