Sáng hôm sau, ta vừa ngủ dậy đã nghe thấy tiếng ồn ào từ ngoài sân.
Thật chán hết chỗ nói, ta chỉ muốn dậy muộn một hôm cũng không được sao.
Ta ngồi dậy, xoa xoa chỗ vai bị đau, choàng cái áo lông ấm cúng, mở toang cửa bước ra sân, thấy từ xa lũ hạ nhân xì xầm bàn tán, ta xuất hiện họ liền tỏa ra đi chỗ khác.
Ta rất ghét những chuyện kiểu như vậy, liền tức giận, gọi một tên hạ nhân đang nhặt lá lại, hỏi hắn.
"Lại đây, các ngươi làm gì mà thậm thụt vậy, dám bàn chuyện sau lưng ta, không muốn làm việc nữa sao?"
"Bẩm Tiểu thư, cái đó..."
"Nói, các ngươi nói với nhau cái gì, còn không thì ta sẽ bán các ngươi đi cùng một lúc tới phía Tây, thế nào!"
Phía Tây là nơi chó ăn đá gà ăn sỏi, đến đó chỉ có đường làm phu dịch sửa đường rất khó kiếm sống, mấy năm trước vài tên gia nô trong phủ có thói ăn trộm đồ quý giá bị mẫu thân ta kí khế ước bán đến đó, không rõ là còn sống hay đã chết.
Tên hạ nhân này nghe tới phía Tây liền cuốn quýt thành khẩn khai báo.
"Bẩm Tiểu thư, nô tài nói, nô tài nói, chuyện là nô tỳ mới Tiểu Châu đang bị phu nhân đánh, hiện giờ sắp không chịu nổi."
"Liên quan tới ta sao? Tại sao thấy ta các ngươi bỏ chạy?".
Ta khinh miệt hỏi hắn, gió tấp vào mặt làm ta lạnh cóng, ta rất muốn vào phòng ngay bây giờ.
"Bẩm Tiểu thư, nô tài nghe nói tội của Tiểu Châu là do sai phạm với Tiểu thư, cho nên..."
"Ồ, liên quan đến ta, vậy sao các ngươi còn dám lặp lại vậy?".
"Chúng nô tỳ đâu dám, nô tài không dám!"
Ta khoanh tay, mắt nhìn một cây hoa lan của mình đã chết tự bao giờ, ta nhìn sang hắn, hắn gật đầu hiểu rằng ta không muốn thấy nó nữa.
"Được, ta nhân từ không phạt gậy các ngươi, nhưng cắt mỗi người có mặt vừa nãy bốn tháng lương, ngươi đến gặp Lũy quản gia khai tên cho rõ, bằng không, người bị bán đi là cả nhà ngươi!"
"Đa tạ Tiểu thư, Tiểu thư nhân từ cho cơ hội, nô tài nhất định khai rõ ràng!"
"Cút!"
Ta bực tức, quyết định hôm nay không đến phủ quận chúa, cũng bởi vì bên vai còn đau, ta về phòng thay y phục, gọi phu xe chuẩn bị xe ngựa đi tới một cửa hàng trang sức mới mở.
Phụ thân vừa tăng tiền tiêu vặt cho ta, bây giờ ta có thể mua trang sức thỏa thích hơn, không cần phải chờ đi mua cùng với mẫu thân nữa.
Mẫu thân ta, bà ấy chỉ biết lựa chọn kiểu bà ấy muốn ta đeo, mặc dù ta không thích cũng phải nhận.
Nhiều kiểu dáng rất đắt tiền nhưng không đẹp gì cả, nên mỗi lần ta nghĩ đến những buổi xem hàng như thế thấy thật là nhàm chán và phí thời gian của mình.
Không để ta nghĩ vẩn vơ thêm, xe ngựa đã dừng lại trước cửa hàng, đáng lý ngày mai mới mở hàng, nhưng vì ta biết chủ nhân cửa hàng là cấp dưới của phụ thân, ta dĩ nhiên sẽ được ưu ái đi chọn mẫu trước.
Đây là một cửa hàng không nhỏ, có ba gian lầu, ta vừa tới đã được dẫn lên gian thứ hai, chủ cửa hàng niềm nở mang lên nhiều kiểu mẫu mới lạ chưa mở bán.
"Lưu Tiểu thư, đây toàn bộ là những mẫu mới nhất, được thợ kim hoàn lành nghề từ Tây Vực và Tân Giang đích thân làm thủ công, còn đính đá quý hiếm rất tinh xảo, chắc chắn không có cái thứ hai trên đời, mời Lưu Tiểu thư thong thả lựa chọn!"
Ta gật đầu, quả thật trang sức ở đây rất đẹp, cái nào nhìn qua cũng khiến ta muốn mua tất thảy, song ta mãi chưa chọn được một bộ nào hợp với trang phục hôm nay.
Chủ tiệm liền cho người mang thêm vài hòm rương đến.
"Lưu Tiểu thư, hay là lấy hết các mẫu nhé!
Tiểu thư xem, mấy đồ trang sức này cái nào cũng hợp với làn da trắng của Tiểu thư, hôm nay ngày đẹp, được Lưu Tiểu