Sáng sớm hôm sau tại nhà Lâm Yến Vân.
Cô ta vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy một người đàn ông tóc tai rối bù bước nhanh vọt về phía mình.
Thế mà lại là Quách Tuấn Hùng!
Quách Tuấn Hùng giờ đây không còn phong độ ngời ngời như ngày xưa nữa.
Đôi mắt của gã vằn vện tơ máu, rõ là đã thức trắng đêm không ngủ, mũi còn méo xẹo, giống như bị ai đó đánh.
“Anh Quách, anh sao thế?”
Lâm Yến Vân hốt hoảng tái cả mặt.
Dựa theo kế hoạch thì đêm qua Quách Tuấn Hùng đã thành công ra tay, ngủ được với con nhỏ đê tiện Lâm Kiều Như kia rồi chứ, sao lại trở thành dáng vẻ như thế này?
Lẽ nào tình hình có thay đổi, Quách Tuấn Hùng đến đây để hỏi tội?
“Tối qua bộ công thương thuế vụ và các bộ ngành khác độ nhiên niêm phong sản nghiệp của nhà tôi, còn nói tôi trốn thuế, ít nhất phải phạt tám đến mười năm!”
“Bất động sản, ô tô của nhà tôi, thậm chí là cả tài khoản ngân hàng, toàn bộ đều bị đóng băng, không thể rút được một đồng nào!”
Cái gì?!
Nghe xong lời nói này, Lâm Yến Vân ngơ ngác tại chỗ, hoàn toàn bối rối.
Đường đường là nhà họ Quách giàu có thế mà trong một đêm đã phá sản?
Sau khi hết hoảng sợ thì trong lòng Lâm Yến Vân lại mừng rỡ như điên.
Tốt quá rồi!
Nếu nhà họ Quách đã phá sản thì cô ta cũng không cần sợ nhà họ Quách uy hiếp mình, trước đó bị “đóng băng toàn bộ hoạt động” cũng tự nhiên không còn nữa.
“Yến Vân, em có thể cho tôi mượn ít tiền được không? Không cần nhiều lắm đâu, ba trăm triệu là đủ rồi!”
Quách Tuấn Hùng năm lấy tay của Lâm Yến Vân, giống như cô ta là nhánh cỏ cứu mạng, khổ sở van nài.
“Đừng đụng vào tôi!
Lâm Yến Vân vẻ mặt căm ghét, trực tiếp hất tay gã ra: “Quách Tuấn Hùng, tốt xấu gì anh cũng là một thằng đàn ông to xác, thế mà không biết xấu hổ muốn hỏi mượn tiền tôi?”
“Nhưng mà Yến Vân, trước đó lúc †ôi quen với em, tôi mua cho em nhiều hàng hiệu đắt tiền như vậy, bỏ ra hơn cả mấy tỷ cũng không tiếc! Số tiền kia xem như là tôi vay đỡ em, chờ khi tôi trở lại ngày xưa rồi thì nhất định sẽ trả lại gấp bội cho em! Cầu xin em…”
Quách Tuấn Hùng lần đầu tiên ăn nói khép nép nhún nhường như vậy.
Nhưng mà, trong đôi mắt đẹp của Lâm Yến Vân lại lóe lên một vẻ căm ghét không hề che giấu chút nào.
“Quách Tuấn Hùng, mấy món quà kia không phải vì anh theo đuổi tôi nên cam tâm tình nguyện mua cho tôi