Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều xôn xao.
“Làm sao có thể chứ?”
“Đứa con gái riêng Lâm Kiều Như kia, có quan hệ gì với chủ tịch của Phong Vân?”
“Đúng vậy đó… Yến Vân, không phải cháu nhầm lẫn gì đó chứ?”
Phần lớn người nhà họ Lâm đều thảo luận, tất cả đều đưa ra nghỉ vấn, vốn dĩ không thể tin được.
“Các chú các bác, trong giai đoạn quan trọng như thế này, sao cháu có thể lừa mọi người được chứ?”
Lâm Yến Vân cũng lo lắng: “Lời nói này, là chính miệng chủ tịch của Phong Vân nói! Theo cháu thấy, có thể là anh ta đã nhìn trúng khuôn mặt của con khốn đó, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, ra mặt thay nó!”
Nghe nói như thế, mọi người nhà họ Lâm đều im lặng.
Không thể không thừa nhận!
Nhan sắc trên khuôn mặt của Lâm Kiều Như, nghiêng nước nghiêng thành, là người con gái có nhan sắc tuyệt trần.
Cho dù là ngành giải trí Đại Ninh, cũng không tìm ra bao nhiêu người có thể so sánh với cô, đặc biệt là trên người cô có khí chất điềm đạm đáng yêu, làm cho người khác sinh ra ý muốn bảo vệ.
“Trưởng họ, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Lập tức có người hỏi.
“Chẳng lẽ lại… Thực sự đi cầu xin con nhóc kia?”
“Lúc trước mới vạch mặt, buộc cô †a phải chấp nhận nguyện vọng kia, bây giờ lại đi cầu xin, chỉ sợ cô ta không có dễ nói chuyện như vậy!”
Lâm Đông Hải chau mày, im lặng một lúc lâu, ông ta quay người nhìn về phía con trai của mình Lâm Tử Hiên.
“Tử Hiên, con là cậu lớn nhà họ Lâm, vậy con đại diện, đến chỗ Lâm Kiều Như xin tha đi! Cho dù như thế nào, cũng phải hoàn thành nhiệm vụ, bởi vì vận mệnh của nhà họ Lâm, đều nằm trong tay cô ta!”
“Vâng, giờ con đi ngay!”
Lâm Tử Hiên gật đầu, không dám chậm trễ, nhanh chóng lái xe đi ra ngoài. . ngôn tình hay
Một lát sau, ở trong khu nhà nghèo.
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Một loạt tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, đánh thức Lâm Kiều Như đang ngủ say.
“Ai đó?”
Cô rụt rè hỏi.
“Là tôi, Lâm Tử Hiên!”
Nghe nói như thế, Lâm Kiều Như sợ tới mức lạnh run, cuộn tròn cơ thể của mình.
Không lâu trước, Lâm Tử Hiên mang theo một đám lưu manh tới đây, may mắn có Tần