Cố Bắc Từ vốn dĩ đang nhắm chặt mắt, quyết định chấp nhận việc này, đột nhiên cảm giác Hoắc Tư Triệt không động đậy gì, lông mi của cô liền run lên, cuối cùng mở mắt.
Có lẽ. . . vẫn còn có cơ hội sống sót?
"Vì sao phải đối xử với em như vậy, em đã làm sai điều gì? Anh nói đi!"
Cố Bắc Từ cay đẳng chảy nước mắt, yếu đuối lên tiếng chất vấn anh.
Nghe cô chất vấn như thế, khuôn mặt Hoắc Tư Triệt lại trầm xuống dưới, không khí lại lần nữa như đóng băng lại.
Loading...
Nhưng so với vừa nãy thì có một chút khác biệt!
Tuy rằng Đại ma vương vẫn đè chặt lấy cô, nhưng không tiếp tục làm gì nữa, ngay trong chớp mắt, Cố Bắc Từ vội vàng nói.
"Không phải là anh đã nghe được mấy lời đồn đại nào đó chứ? Hay anh nhìn thấy hình ảnh nào gây hiểu lầm?
"Em dám thề với trời, em thực sự chưa hề làm chuyện gì có lỗi với anh!"
"Buổi chiều ngày hôm nay, Tưởng Ngọc Đường còn chạy tới quấy rầy em, nhưng đã bị em từ chối, sau đó đuổi anh ta đi! Rất nhiều bạn học đều thấy được, anh không tin có thể đi điều tra!"
Đại ma vương không nói gì, nhưng anh liền cầm lấy điện thoại đặt trêи đầu giường rồi mở đoạn ghi âm ra.
"A Từ, anh hiểu, ngày hôm qua ở nhà họ Hoắc em là vì muốn bảo vệ anh, đạt được sự tín nhiệm của Hoắc Tư Triệt mới là mục đích của em.
Em yên tâm, anh nhất định sẽ nghĩ ra một kế hoạch thật tốt để đưa em rời đi!"
Di động phát ra giọng nói của Tưởng Ngọc Đường, là đoạn ghi âm vào chiều hôm trước, kế đó giọng nói của