"Không sao."
Hoắc Tư Triệt ôn tồn trả lời, quay đầu ánh mắt lạnh lùng quét qua những giám đốc cấp dưới kia mới vừa nhìn lén Tiểu Bắc.
Những giám đốc cấp cao bị nhìn thì sợ kinh hồn bạt vía, lập tức cúi đầu xuống chuyên chú nhìn máy tính trong tay mình.
Cố Bắc Từ quan sát một hồi, thấy bọn họ lại tiếp tục họp, hoàn toàn không có dáng vẻ bị quấy rầy, cô mới cúi đầu xuống tiếp tục dịch chuyển lặp đi lặp lại Ipad của mình.
Lúc này, màn hình đột nhiên hiện ra một tin nhắn mới, là anh hai gửi tới.
Anh hai: A Từ! Hôm qua em không có chuyện gì chứ? Ba giam anh lại, không để cho anh đi tìm em!
Thấy cái tin tức này, Cố Bắc Từ chợt nhớ tới, kiếp trước cô bị Hoắc Tư Triệt bắt nhốt lại, biết được tin tức của anh hai. Nếu không phải là vọt tới Phượng Hoàng cứu cô, thì đâu bị ba Cố Thanh Nguyên phát hiện, giam lỏng ở trong nhà.
Suy nghĩ tới đây, Cố Bắc Từ vội vàng trả lời tin nhắn của anh hai.
A Từ: Anh hai, em không sao. Hoắc Tư Triệt không có làm gì em. Bây giờ em đang ở công ty anh ấy chơi, chờ cuối tuần em trở về tìm anh.
Anh hai: ???? Em đang ở công ty của đại ma vương… chơi?
Anh hai: Không phải là em không thích quái vật kia sao?
A Từ: Đó là trước kia, nếu so sánh với Tưởng Ngọc Đường, thì Hoắc Tư Triệt tốt hơn nhiều. Trước kia là do em quá cố chấp.
Cố Bắc Từ nghiêm túc gõ tin nhắn này lên, dĩ nhiên cô không có thẳng thắn với anh hai, vì bây giờ cô dường như đối với Hoắc Tư Triệt, còn có một chút không giống tình cảm.
Cô sợ anh hai biết… sẽ càng thêm phát điên.
Hoắc Tư Triệt không phải quái vật, là cô biến ang thành quái vật.
Rất nhanh trêи màn hình lần nữa gửi tới hai tin nhắn liên tục của anh hai.
Anh hai: Chỉ cần em thích là được, nếu quái vật kia dám khi dễ em, anh hai sẽ mang em đi!
Cố Bắc Từ còn chưa kịp cảm động, trêи màn hình