ở một đầu khác của trái đất, Diệp Khản run run điên cuồng thu hồi lại những tin nhắn vừa rồi, nhưng đã muộn..
anh ấy còn chưa kịp thu hồi hoàn toàn tất cả tin nhắn, thì màn hình hiện lên một tin
Hoắc Tư Triệt: bức ảnh
Thấy trong hình là một cô gái mặc lễ phục màu đỏ, Diệp khản thiếu chút nữa nhìn đến ngây người, anh ấy lập tức hưng phấn gõ một hàng chữ.
Diệp Khản: ngoạ tào! cô em này cũng quá được coi trọng! lão đại rốt cuộc anh cũng đã thông suốt rồi sao?
Hạng Hằng: Diệp khản, đây là chị dâu nhỏ của cậu đấy, Cố Bắc Từ.
sau khi những lời này xuất hiện trêи màn ảnh nhóm trò chuyện suốt 3 phút không có người nói chuyện.
Diệp khản điên cuồng vuốt liên tiếp một chuỗi tin tức giống nhau.
Diệp khản: Cố Bắc Từ sao có thể đẹp như vậy? Hạng Hằng, chẳng lẽ ngay cả cậu cũng bị người phụ nữ ngu xuẩn này đầu độc rồi sao?
Hạng Hằng: hiện tại chị dâu nhỏ đang biến hoá rất lớn, nghe Chiến Anh nói cô ấy đã đoạn tuyệt quan hệ với Tưởng Ngọc Đường, cùng với lão đại sống thật tốt!
Diệp khản: biểu cảm cười lạnh.
Diệp khản: @Hoắc Tư Triệt, lão đại! chẳng lẽ anh bị Cố Bắc Từ lừa gạt còn chưa đủ sao? lần này cô ta chẳng qua là đổi một phương thúc lừa gạt anh thôi! chờ anh tê dại buông lỏng cô ta sẽ từ bên người anh cùng Tưởng Ngọc Đường bỏ trốn! anh tỉnh lại đi!
Hoắc Tư Triệt đang muốn gõ tin nhắn tới, thấy Diệp khản viết một chuỗi như vậy, sắc mặt nhanh chóng trầm xuống.
vừa vặn lúc này Chiến Anh vào trong tìm người.
" ông chủ, có thể đi rồi"
"ừ"
Hoắc Tư Triệt ngón tay bấm tắt di động, đi tới trước ghế salon, nhìn cô gái đang ngủ say. anh hơi cúi người đưa tay ra, thời điểm đang muốn ôm cô, thì cô gái phát ra một tiếng nhàn nhạt mê sảng.
" Tưởng Ngọc Đường..."
khí ép chợt giảm xuống, nhiệt độ lập tức giảm xuống mười mấy độ, Chiến Anh đứng cách đó rất gần trong lòng thầm kêu một tiếng " ngoạ tào" , cảm giác cả phòng như biến thành địa ngục.
anh ta phẫn hận nhìn chằm chằm cô gái ngu xuẩn đang ngủ như heo, bàn tay siết chặt thành quả đấm.
Cố Bắc Từ! cô quả nhiên không có quên Tưởng Ngọc Đường, rốt cuộc ở trong mơ nói mớ, bại lộ rồi.
Cố Bắc Từ đang ngủ mơ thấy Tưởng Ngọc Đường ôm Hứa Vận Nhi đối với cô cười to phách lối, cô muốn lạnh lùng trách mắng anh ta, chẳng qua là vùa mới kêu lên một cái tên, liền đột nhiên cảm thấy lạnh quá, vì lạnh mà cô mở mắt lim dim buồn ngủ, liền đối mặt với gương mặt lạnh lùng của đại ma vương
cảm giác hít thở không thông đột nhiên đem cô gió thổi không lọt bao quanh, Cố Bắc Từ cảnh giác từ trêи ghế salon ngồi dậy, ánh mắt hoảng sợ nhìn anh.
"sao..thế? nhìn em nhu vậy làm gì? "
nhưng phản ứng kinh hoảng thất thố của cô để cho chuyện càng thêm tệ hại, người đàn ông mặt trầm như nước, đáy mắt thậm chí nổi lên gió bão hung tàn.
"Cố tiểu thư xem ra cô đối với Tưởng Ngọc Đường nhớ mãi không quên, trong lúc ngủ mơ cũng là gọi tên anh ta."
Chiến Anh giọng điệu giễu cợt nói, nhìn Cố Bắc Từ bằng ánh mắt lần nữa