Lúc này, Hoắc Vân Thành đang nhìn chằm chằm màn hình máy tính, một tay gõ phím.
Thư Tình sửng sốt, đều nói Hoắc Vân Thành là người cuồng công việc, xem ra lời này không hề sai.
Tay phải bị thương rồi còn chạy tới công ty làm việc, cũng không biết nghỉ ngơi gì cả.
Advertisement
"Đẹp không?" Thấy Thư Tình đang nhìn mình đến ngẩn người, Hoắc Vân Thành hơi cong môi, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Thư Tình định thần lại, chợt nhận ra vừa rồi cô đã nhìn chằm chằm Hoắc Vân Thành, không khỏi xấu hổ, ho nhẹ một tiếng, "Anh tìm tôi có gì không?"
"Chiều nay có cuộc họp với bên Pháp?" Hoắc Vân Thành dừng lại, hơi ngả người ra sau, vắt chân, chỉ một động tác như vậy nhưng lại chứng minh được sự tao nhã sang trọng một cách sinh động.
"Ừm." Thư Tình gật đầu, trong lòng hơi khó hiểu khi thấy Hoắc Vân Thành quan tâm dự án này như vậy.
Anh dự định tăng cường đầu tư vào lĩnh vực trang sức sao? Phát triển thị trường này?
"Tôi muốn một tiến độ cụ thể." Hoắc Vân Thành nheo mắt.
Thư Tình kiên nhẫn nói, "Cuộc họp hôm nay chủ yếu là cơ hội để hai bên thảo luận, tôi đang chỉnh sửa biên bản cuộc họp, sau khi xong tôi sẽ báo cáo với anh.
Nếu không có việc gì khác, tôi đi xem biên bản cuộc họp trước."
Thấy Thư Tình vội vàng muốn rời đi, Hoắc Vân Thành lạnh lùng nói, "Đợi đã."
"Còn chuyện gì?"
Hoắc Vân Thành giơ tay phải lên, "Em quên rồi sao? Bác sĩ đã dặn, mỗi ngày phải thay thuốc hai lần."
Thư Tình mờ