Tô Tĩnh Hương cứng họng một lát, cuối cùng đành hai mắt rưng rưng nói: "Tích Vương là người thế nào có ai không biết chứ, nhưng cho dù phủ Tích Vương có là địa ngục thì ta cũng đi, so với nơi đó, ta ở phủ Thừa tướng ngày ngày bị người phỉ nhổ thì có chỗ nào tốt đây?"
Tô Phi Sắc vốn còn muốn khuyên nàng ta, nàng ta còn có thể rời khỏi kinh thành, chọn một thôn quê non xanh nước biếc yên bình sống qua ngày, phương diện tiền bạc không là vấn đề, nhưng cũng chỉ là nghĩ trong đầu, làm thế nào cũng không nói ra được khỏi miệng.
Lấy tính cách của Tô Tĩnh Hương mà nói chắc chắn sẽ không chịu được một cuộc sống như vậy, nàng ta sẽ không bao giờ rời bỏ được cẩm y ngọc thực, không bỏ được nổi những thứ xa hoa phú quý.
"Ngươi đã chắc chắn chưa?" Lúc hỏi câu này, trong lòng Tô Phi Sắc đã hình thành một kế hoạch.
Tô Tĩnh Hương dứt khoát gật đầu: "Chắc chắn rồi."
"Vậy được rồi, ta có thể giúp ngươi, ta không những có thể làm cho ngươi được như ý nguyện gả vào phủ Tích Vương, mà còn có thể giúp ngươi trở thành Tích Vương chính phi, chỉ cần ngươi giúp ta làm một việc." Tô Phi Sắc nhẹ nhàng cong môi.
Trở thành Tích Vương chính phi? Đây quả là một chuyện Tô Tĩnh Hương ngay cả nghĩ cũng không dám, hai mắt nàng ta sáng ngời, vội vàng mở miệng: "Là chuyện gì?"
"Ta muốn ngươi giúp ta tính kế đại nương, dùng chính thiên viện này và cả nam nhân vừa rồi kia, tốn bao nhiêu bạc cũng không thành vấn đề, ta sẽ trả." Trên mặt Tô Phi Sắc treo một nụ cười, nhưng trong mắt lại lạnh lẽo như băng.
Tính kế Lý thị ư? Từ sau khi xảy ra chuyện này, Lý thị đã không hề nhìn nàng ta nữa, thậm chí ngay cả một câu hỏi thăm cũng không có, hơn nữa Nhị di nương cũng nói cho nàng ta vụ tuyết hủy nhan, trong lòng nàng ta đã sớm hận Lý thị với Tô Tĩnh Nhu thấu xương.
Nhưng khổ nỗi vận mệnh của nàng ta lại nằm trong tay hai người đó, dù cho nàng ta hận thì có thể làm được gì?
Nếu có cơ hội cho nàng ta báo thù, nàng ta nhất định sẽ làm, chỉ là đã trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng ta cũng thông minh hơn rất nhiều, sẽ không lại bị người khác dễ dàng lợi dụng như vậy.
Tô Tĩnh Hương ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy cảnh giác: "Giúp ngươi? Ngươi có thể tin được sao?"
"Ngươi cảm thấy ngươi còn có lựa chọn khác sao? Giúp ta, chẳng qua thảm nhất cũng chỉ là bị phát hiện rồi rồi bị đuổi đến thiên viện, phải sống giống như ta trước kia mà thôi.
Nhưng bây giờ ngươi cũng đâu có gì khác với ta trước kia đâu?" Tô Phi Sắc nhẹ nhàng nhướng mày, kiêu ngạo mà nói.
Tô Tĩnh Hương trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn không thắng nổi cám dỗ được trở thành Tích Vương chính phi: "Ngươi muốn ta làm thế nào?"
"Gậy ông đập lưng ông, đại nương với đại tỷ đã hại ngươi thành bây giờ như thế nào thì ngươi hãy trả lại như thế ấy.
Nhưng không được dùng mị dược, ta muốn đại nương đại nương cam tâm tình nguyện mắc câu, về phần chuyện sau đó sẽ không cần ngươi phải nhọc lòng, dĩ nhiên ta sẽ sắp xếp ổn thỏa."
Nhìn bộ dáng bày mưu tính kế của Tô Phi Sắc, Tô Tĩnh Hương chỉ cảm thấy trong lòng run lên, dường như cho tới bây giờ nàng ta cũng chưa từng nhìn thấu được người này.
Tô Phi Sắc thở dài, nâng Tô Tĩnh Hương từ trên mặt đất lên: "Không cần sợ, ta đã đồng ý với Nhị di nương sẽ không hại ngươi, làm xong chuyện này ngươi có thể an ổn làm Tích Vương chính phi của ngươi rồi.
Có điều, ngươi phải nhớ kỹ, con đường này là do ngươi chọn, sau này cũng đừng trách ta."
"Cảm ơn Tam muội muội." Trong lòng Tô Tĩnh Hương vô cùng cảm khái, muốn nói thêm gì đó, nhưng cuối cùng lại chỉ nói những lời này.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng ta thật lòng nhận người muội muội Tô Phi Sắc này.
Tô Phi Sắc cười nhạt gật gật đầu với nàng ta, xem như là đồng ý, tiếng cảm ơn này của Tô Tĩnh Hương nàng thực sự nhận không nổi, chẳng qua cũng là vì cần làm mà thôi, nàng cũng đâu có giúp gì chứ.
Hơn nữa......!con đường sau này còn phải để Tô Tĩnh Hương tự mình đi, chỉ mong đến lúc ấy nàng ta sẽ không vì thế mà hận nàng là tốt rồi.
Tang Tử đợi ở ngoài viện một lúc lâu, mãi mới thấy Tô Phi Sắc đi ra, vội vàng chạy tới đón: "Tiểu thư, Tô Tĩnh Hương không làm gì người chứ?"
"Ngươi cảm thấy nàng ta có thể làm được gì ta?" Tô Phi Sắc nhướng mày.
Nghe được lời này, Tang Tử cuối cùng mới nhẹ nhàng thở ra: "Vậy là tốt rồi, chỉ là...!tiểu thư định xử lý chuyện này như