Editor: Nyanko
Như vậy thì quyền quản lý phủ Thừa tướng dĩ nhiên sẽ lại trở về trong tay bà ta, đến lúc đó Tô Phi Sắc cuối cùng sẽ không còn cơ hội động tới những việc này nữa.
Nhìn cảm xúc quay cuồng trong mắt Lý thị, trong lòng Tô Phi Sắc không khỏi cười lạnh.
Lý thị muốn thấy nàng làm hỏng việc quả thực là người si nói mộng, kiếp trước lúc nàng còn là Hoàng Hậu đã có thể quản lý được toàn bộ hậu cung đến trật tự gọn gàng, nói chi mới chỉ là một phủ Thừa tướng nho nhỏ.
Đối nàng mà nói, quả thực chỉ là một bữa điểm tâm.
"Đại nương, lời của cha ngài cũng nghe thấy, trong khoảng thời gian này ngài vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt thì hơn, còn khế ước bán thân của hạ nhân và chìa khóa phòng thu chi, mong lát nữa đại nương sẽ cho người mang tới Bích Vân Uyển cho con.
" Tô Phi Sắc cong môi cười.
Dáng vẻ đắc ý kia, quả thực là đang đánh lên mặt Lý thị, nhưng Tô Đức Ngôn cũng đã đồng ý rồi, bà ta còn có thể nói gì được.
Bây giờ địa vị của bà ta ở Lý gia đã không còn như xưa, ngoại trừ nhẫn nhịn ra, thì vẫn là chỉ có thể nhẫn.
Lý thị hít một hơi thật sâu, đè nén tức giận trong đáy lòng: "Được, lát nữa ta sẽ cho người đưa qua cho con.
"
Thấy Lý thị coi như vẫn còn khá nhu thuận, lúc này Tô Đức Ngôn mới phất phất tay: "Được rồi, chuyện này cứ như vậy đi, đúng rồi Phi Sắc, sao thái y vẫn còn chưa tới?"
Loại chuyện lục đục với nhau giữa nữ nhân này ông ta không phải là không biết, thậm chí còn đã sớm nhìn chán rồi, chân tướng là gì ông ta cũng có thể đoán ra tám chín phần.
Chỉ là dù sao Lý thị cũng là mẹ ruột của Tô Tĩnh Nhu, ông ta không thể vì một Tô Phi Sắc còn chưa làm nên trò trống gì mà xuống tay tuyệt tình với bà ta được.
Lần này để cho bà ta giao quyền quản lý phủ Thừa tướng ra cũng coi như là trừng phạt nhỏ rồi.
Mà điều ông ta quan tâm nhất bây giờ vẫn là độc trên người ông ta, mặc dù vừa rồi đại phu nói rằng độc đã được giải, nhưng đại phu bình thường sao có thể bằng với thái y ở trong cung được, vẫn nên để cho thái y chẩn bệnh một chút thì mới yên tâm hơn.
Tô Phi Sắc mím môi, dường như đang cố nhịn cười: "Cha, Phi Sắc vừa mới nghe thấy ngài xảy ra chuyện đã vội muốn chết, còn có lòng dạ nào mà đi tìm thái y chứ, đó chỉ là để lừa đại phu này thôi, nếu như Phi Sắc không nói như vậy, thì đại phu có thể nói thật sao?"
Đại phu và Lý thị vừa nghe thấy lời này, suýt chút nữa thì ngất xỉu, cái gì? Lừa bọn họ!
Lý thị thì càng thêm đau đớn, không ngờ một lời nói dối nho nhỏ của Tô Phi Sắc đã có thể dễ dàng phá tan mưu kế của bà ta.
Tất cả là do gã đại phu ngu xuẩn này, nếu như không phải do ông ta không chịu được đe dọa, thì sao quyền chưởng gia của bà ta lại bị mất chứ.
Vừa mất khỏi tay, thì không biết đến bao giờ mới có thể lấy lại được.
"Đại phu, cho ông một cơ hội lấy công chuộc tội, thân thể của cha ta sẽ giao cho ngươi, nếu như cha ta có bất trắc gì thì ta muốn cả nhà ông đền mạng.
" Tô Phi Sắc lạnh lùng nói.
"Vâng vâng vâng.
" Đại phu vội vàng liều mạng gật đầu.
"Nếu thái y không tới, vậy mọi người cũng đều lui xuống đi.
" Tô Đức Ngôn thở dài, dường như có chút thất vọng.
"Dạ vâng.
" Thấy vậy, Tô Phi Sắc cũng không muốn tiếp tục dây dưa với bọn họ, hành lễ xong sau đó nhanh chóng lui ra.
"Tiểu thư, hôm nay ngài đã toàn thắng trong trận này rồi, không những cứu được Nhị di nương, mà còn lấy được quyền quản lý phủ Thừa tướng nữa, sau này có khi ngay cả Lý thị nhìn thấy ngài cũng phải cúi đầu.
" Vừa ra khỏi viện của Nhị di nương, Tang Tử liền kích động nói.
"Quyền chưởng gia của phủ Thừa tướng là điều ta chắc chắn sẽ lấy được, nếu không đã không cần tốn nhiều bạc như vậy đi tìm Quế ma ma tới tra tấn Tô Tĩnh Điềm.
" Tô Phi Sắc nhẹ nhàng nhếch môi, mỉm cười kiêu ngạo.
Trong mắt Tang Tử nhanh chóng hiện lên một tia kinh ngạc: "Tiểu thư, chẳng lẽ mục đích ngài mời Quế ma ma tới phủ Thừa tướng là như vậy sao?"
Chưa nói tới lòng người khó dò ra sao, chỉ cần nói tới trong chuyện này có nhiều mắt xích nối liền nhau như vậy, chỉ cần giữa chừng có khâu nào xảy ra sai sót là kết quả sẽ khác đi rất nhiều.
Nhưng Tô Phi Sắc lại có thể tự tin như vậy, nếu không phải là ngốc nghếch, thì chính là cực kỳ thông minh.
Nhưng người ngu ngốc thì sao có thể dàn xếp một chuyện phức tạp trở nên vô cùng hoàn hảo như vậy được, cho nên, đáp án chỉ có một.
Tô Phi Sắc khẽ gật đầu, ở trước mặt Tang Tử nàng cũng không