Lúc Cố Loan gật đầu, ánh mắt bình tĩnh mà không gợn sóng, không có ngượng ngùng của tiểu cô nương được người trong lòng cầu hôn trước mặt mọi người.
Triệu Quỳ liền biết, nàng vẫn là để tâm đến đời trước, đồng ý gả cho hắn, chỉ là vì hai người ước định muốn lật đổ Thái tử.
Mặc dù như thế, nhưng tận mắt thấy Cố Loan gật đầu, Triệu Quỳ vẫn cười thỏa mãn.
Ánh mắt đảo qua Thái tử, Triệu Quỳ nhanh chân đi đến trước mặt Long Khánh Đế, Cố Sùng Nghiêm, quỳ xuống nói: “Con cùng A Loan biểu muội tình đầu ý hợp, xin phụ hoàng, biểu thúc thành toàn.”
Long Khánh Đế cười đến híp cả mắt, đưa tay muốn đỡ nhi tử: “Tốt tốt tốt, anh hùng mỹ nhân chính là ông trời tác hợp, nếu A Loan nguyện ý gả cho con, trẫm đồng ý!”
Triệu Quỳ không đứng lên, đầu gối vững vàng quỳ dưới đất, chờ Cố Sùng Nghiêm lên tiếng.
Cố Sùng Nghiêm trông thấy nữ nhi gật đầu, nhưng hắn không tin, trước đó nữ nhi sợ hãi Ninh Vương như vậy, bây giờ liền cam tâm tình nguyện gả đi. Lại nhìn bộ dạng Triệu Quỳ lúc này, chật vật và ngang tàng, Cố Sùng Nghiêm suy đoán, nữ nhi nhất định là bị Ninh Vương hù dọa, lại thêm Ninh Vương cầu hôn trước mặt mọi người, nữ nhi tuổi nhỏ nhất thời rối tung lên, mới bất đắc dĩ hứa gả.
Lúc này, hắn phải làm chỗ dựa cho nữ nhi!
“Vương gia hậu ái, chỉ là A Loan chịu nhiều yêu chiều của lão thái quân, hôn sự của nàng thần cũng không có cách nào tự tiện làm chủ, cần hồi kinh cùng lão thái quân thương nghị lại rồi mới cho vương gia câu trả lời chắc chắn.” Tránh đi quỳ lễ của Triệu Quỳ, Cố Sùng Nghiêm không kiêu ngạo không tự ti nói.
Người bình thường, hoàng đế đã đồng ý với nhi tử, thần tử nào còn dám dị nghị? Nhưng nhà họ Cố không giống, chính là có khí thế này.
Triệu Quỳ cũng không có trông cậy vào Cố Sùng Nghiêm sẽ tuỳ tiện đồng ý, vừa đứng dậy vừa nói: “Được, sau khi hồi kinh, ta lại đi gặp lão thái quân.”
Long Khánh Đế u oán nhìn thoáng qua Cố Sùng Nghiêm, nghi hoặc Cố Sùng Nghiêm cố ý lấy lão thái quân ra ép phụ tử bọn họ.
Việc hôn nhân chưa định, phía sau Long Khánh Đế, Thái tử tạm thời thở dài một hơi, chỉ là không chờ hắn thở xong hơi này, Liêu đế xem náo nhiệt, chê chuyện chưa đủ lớn, bước đến đây, hâm mộ Long Khánh Đế, tán dương: “Hoàng Thượng, Ninh Vương điện hạ thật dũng mãnh phi thường, ngay cả Mã vương đều cam tâm tình nguyện thần phục điện hạ, tương lai điện hạ nhất định bất phàm.”
Vương gia vốn đã vô cùng tôn quý, còn bất phàm, vậy trừ phi là thay thế Thái tử.
Thái tử biến sắc, âm thầm quan sát phụ hoàng.
Long Khánh Đế nhìn Nhị nhi tử hắn yêu thương, lại nhìn về Mã vương cao lớn đứng ở cách đó không xa, như có điều suy nghĩ.
Lòng Thái tử, lập tức chìm xuống.
Triệu Quỳ không có chút rung động nào, nói với Long Khánh Đế: “Phụ hoàng, nhi thần về doanh trướng băng bó trước.”
Long Khánh Đế hoàn hồn, nâng hai tay nhi tử máu thịt be bét lên, đau lòng không thôi: “Đi, trẫm đi cùng con.”
Hắn muốn chính tai nghe thái y cam đoan tay nhi tử sẽ không xảy ra chuyện.
.
Lúc Long Khánh Đế trông coi nhi tử băng bó tay bị thương, Cố Sùng Nghiêm về doanh trướng nhìn nữ nhi.
Cố Loan biết phụ thân sẽ sinh nghi, cho nên sau khi theo tổ mẫu trở về, Cố Loan vẫn đang nhắc tới Triệu Quỳ thuần phục ngựa anh dũng, tiểu cô nương một mặt kính nể cùng sùng bái đối với anh hùng, Liễu thị đã cảm thấy, tôn nữ là thật sự thích Ninh Vương. Là một trong những người đứng xem, Liễu thị cũng cảm thấy Ninh Vương rất không tệ, có thân phận có dung mạo còn có khí phách, như Long Khánh Đế nói, tôn nữ cùng Ninh Vương, mỹ nhân cùng anh hùng, ông trời tác hợp!
“Phụ thân.” Phụ thân vừa đến, Cố Loan nhẹ nhàng kêu một tiếng, sau đó giả vờ xấu hổ cúi đầu.
Cố Sùng Nghiêm thấy nữ nhi lộ ra bộ dạng thẹn thùng này, chợt cảm thấy nhức đầu, chẳng lẽ nha đầu ngốc thật bị sự anh dũng của tên Ninh Vương thúi kia khuất phục?
Nghĩ đến một màn Triệu Quỳ thuần phục ngựa kia, Cố Sùng Nghiêm cũng bội phục trong lòng, nhưng, Ninh Vương cùng Thái tử, nhất định sẽ có một hồi phong ba! Cố Sùng Nghiêm không muốn bị kéo vào trong, càng không muốn nữ nhi gả cho Ninh Vương, ngày sau chịu nguy hiểm bị Thái tử trừng trị!
“Mẫu thân, con cùng A Loan tâm sự, người ở bên ngoài giúp chúng con canh chừng chút.” Mắt nhìn màn cửa đại trướng, Cố Sùng Nghiêm nói khẽ với mẫu thân.
Liễu thị gật gật đầu, bà cũng đã quen thuộc, nhi tử gặp chuyện thích thương lượng cùng lão thái quân, đều không nói với bà!
Không nói thì không nói, bà còn lười quan tâm đấy, tôn nữ gả vào chỗ thật tốt là được.
Ngồi ở trên ghế phòng khách, Liễu thị cười híp mắt tưởng tượng phong quang tôn nữ xuất giá làm Vương phi, nhị phòng Cố La đã mười sáu, còn chưa cầu thân, quay đầu biết được A Loan của bà sẽ làm Vương phi, Triệu lão di nương còn không ghen ghét đến đỏ mắt!
Bên