Sau hơn hai tuần trên đảo cùng với đám đồ hộp khô khan thì hôm nay Hải Hoàng mới được nếm lại mùi thịt,mặc dù chúng rất nhạt nhẽo,do không có gia vị nhưng hắn giám khẳng định đây là bữa ăn ngon nhất mà hắn từng ăn.Hải Hoàng không để ý nhiều đến vấn đề hình tượng hắn một ngụm nuốt hết phần nội tạng vừa nấu chín,từng miếng lớn gặm lấy phần đùi.Siyoung thì ngược lại nàng mặc dù đói,nhưng cũng không đến mức thô kệch như Hải Hoàng,nàng từng miếng từng miếng nhỏ ăn,Hải Hoàng lúc này đã ăn đến căng phồng bụng,nhàm chán mà nhìn Siyoung ăn,hắn lại nảy ra chủ ý muốn trêu trọc nàng.“Hình như tôi chưa có nói là cô được ăn đám thịt này đúng không".Siyoung đang ăn mà khi nghe câu nói của Hải Hoàng cũng phải dừng lại,nuốt nước miếng nói nói.“Nhiều như vậy,một mình cậu có thể ăn hết à,tôi cũng là không muốn lãng phí thịt thôi".Hải Hoàng nhếch mép,cười nói.“Trên đời này làm gì có cơm trưa miễn phí,muốn ăn đồ ăn của tôi mà nói thì phải trả giá đắt”.Siyoung có chút thẹn thùng nói.“Hai ta lúc này cũng tính là bằng hữu rồi,sao có thể tính toán chi li thế chứ".Hải Hoàng không ngờ nàng cũng có phần điêu toa như vậy,từ lúc nào mà hắn với nàng đã thành bằng hữu rồi.Siyoung trong lòng khinh thường hắn.“Hừ,muốn đấu với chị đây,về học thêm vài năm nữa đi".Nữ nhân quả là trời sinh diễn kĩ,đáng thương cho hắn còn là một tiểu nam hài,chưa hiểu gì về phụ nữ cả.Hải Hoàng cũng không làm phiền Siyoung nữa lại quay ra luyện tập theo lịch trình thường ngày,đến hôm nay cơ thể hắn đã có những thay đổi rõ rệt.Thân hình cường tráng hơn rất nhiều,một quyền ra đã có thể tạo ra một vết lõm trên thân cây.Hắn tính rằng ngày mai bắt đầu đi chặt cây,kiến tạo một tòa nhà,sau này nếu chẳng may có thêm một đại mỹ nữ đi lạc lúc đó chẳng phải là lại theo đúng kịch bản của mình đặt ra hắc hắc,giúp đỡ nàng,cho nàng những thứ tốt nhất trong hoàn cảnh này,không chừng nàng sẽ cảm động mà lấy thân báo đáp cho hắn.Nghĩ đến đây hắn nở một nụ cười rất đê tiện,mơ màng về một cuộc sống thổ hoàng nơi hoang đảo.Nụ cười của Hải Hoàng rơi vào mắt Siyoung bên cạnh khiến nàng càng thêm cẩn trọng với hắn,quyết định nhất định phải giữ khoảng cách với Hải Hoàng không được để hắn quá lấn át mình,nếu không chẳng may bị hắn “làm thịt" lúc nào cũng không biết.Sau khi ăn xong.Hải Hoàng nhìn sắc trời trời đã bớt chói chang,hắn phi nhanh ra biển,nhảy thẳng xuống lặn một hơi thật sâu,một lúc sau mới trồi lên,nhìn về phía xa,suy đoán rằng có lẽ việc rời khỏi đây là không thể nào,chi bằng thuận theo mà làm.Nếu như ở thế giới hiện đại lúc trước,hắn làm sao có thể tiếp xúc được mỹ nhân như này chứ,vì thế Hải Hoàng cũng lên một kế hoạch biến Siyoung thành nô lệ cho hắn,không sai là nô lệ.Thật ra Hải Hoàng bề ngoài nhìn tuấn tú lịch sự,nhưng bên trong hắn là một kẻ ích kỉ,tàn ác,háo sắc,nói thẳng ra là một tên chỉ vì lợi ích mà làm,tham tài háo sắc,nếu Siyoung không xinh đẹp hắn đã một đao giết chết nàng cũng với tên nigger rồi.Tính cách như vậy hoàn toàn không thể để lộ ra bên ngoài khi còn ở thế giới kia,nhưng khi tại nơi này Hải Hoàng hoàn toàn có thể thỏa mãn dục vọng của mình,Hải Hoàng vẫn chưa trực tiếp đè Siyoung ra hãm hiếp bởi vì dù gì chính hắn cũng là một thanh niên của hiện đại thời đại,chịu đến văn hóa tốt đẹp cùng tân tiến giáo dục,đương nhiên vẫn giữ được