Hải Hoàng tất nhiên là không thể ngủ được trong tình cảnh này rồi,hắn không nhịn được mà sờ loạn gắp thân thể kiều nộn của nàng.Siyoung cũng không giám chống lại hắn,ghê tởm chịu đựng, bởi nàng biết rõ là bản thân đang hãm trong tay người khác,chỉ có thể chấp nhận như vậy.Nếu không phải cảm thấy cơ thể của Siyoung run lên cùng tiếng cắn răng lẩm bẩm "lưu manh" khi hắn sờ vào có lẽ hắn đã không hiểu mà làm ra chuyện cầm thú rồi.Hải Hoàng còn đang suy nghĩ lung tung thì Siyoung đã quay qua nhìn hắn,muốn nói với hắn cái gì nhưng lại thôi.Hải Hoàng cũng hơi xấu hổ với hành vi quá trớn của mình,hắn tự biết ý quay lưng về phía nàng giữ khoảng cách.Chỉ nói hai từ thúc dục nàng mau ngủ đi.Rất nhanh sau đó,cũng có thể là do quá mệt mỏi Siyoung đã ngủ từ lúc nào mà hắn không hay,cũng đúng thôi đối với người như nàng thì hai ngày này khác gì ác mộng với nàng đâu chứ,nếu không phải nàng gặp hắn có khi đã thành thức ăn cho tên nigger kia rồi.Hải Hoàng thì vẫn chưa thể ngủ được,hắn thầm mắng chính mình đần độn,lúc vừa rồi cứ được nước mà lấn,ở cái hoàn cảnh này nàng có thể làm gì được mình cơ chứ?,tố cáo hắn hiếp dâm với ai? tại sao đến điểm mấu chốt thì lại đi làm chính nhân quân tử làm cái khỉ gì.Giá như lúc đó tà niệm chiếm cứ hết lí trí hắn thì tốt biết bao.Cứ thế qua một đêm trằn trọc khó ngủ,dục hỏa đốt người,khó khăn lắm Hải Hoàng mới chợp mắt được một thời gian ngắn.Do buổi sáng nay quá nóng nên hắn tỉnh giấc sớm,trên không trung lúc này không có một đám mây,mặt trời chói chang chiếu thẳng xuống cát.Cảm thấy quá nóng, hắn mới cởi áo ra,nhưng đúng lúc đó thì lại bị Siyoung nhìn thấy.Nàng gắt giọng,cả giận nói.“Không biết xấu hổ,ban ngày ban mặt cũng không ngừng suy nghĩ những thứ không đứng đắn đó".Hải Hoàng thầm than suy nghĩ của đàn bà quả là rất phong phú,chỉ là do quá nóng hắn mới cởi áo vậy mà nàng cũng liên tưởng ra được đến chuyện khác được.“Cô hôm nay tạm thời cứ ở đây trông coi đi,tôi đi đến trưa sẽ về".“Không được,cậu đi rồi vậy nếu có người khác như tên da đen hôm qua xuất hiện thì sao".Hải Hoàng lấy ra chiếc rừu trong vali đưa cho nàng rồi dặn dò.“Yên tâm đi,đây là gần bờ biển,rất ít người có thể ở đây,hơn nữa cô có vũ khí như vậy ai cũng sẽ phải cân nhắc,tôi sẽ đi gần đây thôi cô không cần quá lo lắng.Hải Hoàng mới phát hiện ra một bãi đá ngầm và rặng san hô,rất có thể ở đó có sinh vật biển sinh sống,nên hôm nay hắn định thử vận may với chúng.Hắn đi đến chỗ bãi đá ngầm,phát hiện ra nơi này tuyệt vời hơn hắn nghĩ,hắn tùy ý đảo mắt đã thấy một vài đầu cá,mặc dù không lớn lắm nhưng cũng đủ để no bụng.Đáng tiếc là kĩ thuật bắt cá của Hải Hoàng quá tệ,loay hoay mãi mới chụp được một con cá nhỏ.Hắn thầm nghĩ “Mẹ nó,lũ cá này tốt nhất là nên đứng yên để mình chộp,bơi lung cái khỉ gì chứ".Vừa đúng lúc Hải Hoàng suy nghĩ xong một con cá đang bơi xung quanh hắn đột nhiên dừng lại,ở yên bên trái hắn,Hải Hoàng thấy kì lạ đưa tay chộp nó lại.Mà càng kì lạ là con cá đó không giẫy dụa