“Giết!” Một trăm Huyết Vệ hô to một tiếng, tay cầm chiến đao Huyết Ảnh xông ra ngoài.
“Giết!” Một trăm binh sĩ Ảnh Môn cũng hô theo.
“Huynh đệ Ảnh Môn không cần ra tay” Lục Tần Nam trầm giọng mở miệng.
Những người của đối phương đều là cường giả của tài phiệt Sở Thị, thực lực của mỗi người đều không kém.
Những chiến sĩ của Ảnh Môn này mặc dù có không ít người là Chiến Tướng hậu kì trở lên, nhưng tổng thể vẫn là tương đối yếu, không cần phải hi sinh không cần thiết.
Mà cậu ta vô cùng khẳng định, có tổ Huyết Vệ số một ở đây, đối phương không có phần thắng.
“Phó Đốc Lục, để chúng tôi xuất chiến đi!” Khí thế trên người Chu Lãng tăng vọt.
Tu vi của anh ta là cảnh giới Chiến Thần, giết vài thành viên nòng cốt của tài phiệt cũng không thành vấn đề.
“Binh sĩ Ảnh Môn, xin được xuất chiến!” Trăm binh sĩ phía sau anh ta đồng thời hô to.
Cùng là binh sĩ dưới trướng Lăng Soái, bảo bọn họ trơ mắt nhìn đồng liêu tổ Huyết Vệ chém giết, mà bọn họ lại phải ở một bên nhìn, so với việc giết bọn họ thì còn khó chịu hơn.
“Nếu như các anh xảy ra chuyện, lửa giận của Đốc Soái ai gánh chịu?” Lục Tần Nam nhìn về phía Chu Lãng.
“Thế nhưng…” Chu Lãng há to miệng.
“Chu Lãng nghe lệnh, tất cả nghe theo sự sắp xếp của Phó Đốc Soái Lục, toàn thể thành viên Ảnh Môn tại chỗ chờ lệnh!” Dạ Cơ hít sâu một hơi, sau đó cao giọng hô lên.
Cô ta đương nhiên hiểu dụng ý của Lục Tần Nam, nếu những binh sĩ Ảnh Môn này tham chiến, chắc chắn sẽ có thương vong, đây nhất định là chuyện mà đại ca không muốn thấy.
Đến lúc đó, đại ca nổi giận, không biết được thủ đô này sẽ xảy ra chuyện gì.
“Tuân lệnh!” Chu Lãng hít sâu một hơi, sau đó lên tiếng đáp lại.
Mặc dù không cam lòng, nhưng anh ta biết sứ mệnh đầu tiên của mình là nghe theo mệnh lệnh.
“Phụt!”
Lúc này, trong vòng chiến, một lưỡi kiếm chém ra, thành viên có tu vi cao nhất trong số các thành viên nòng cốt của tài phiệt Sở Thị, bị Viên Uy trực tiếp chém thành hai nửa, máu tươi phun trào.
Hai người đều cùng một cảnh giới tu vi, nhưng đối phương là kiểu toàn toàn tự dựa vào khả năng tu luyện mà tăng lên chiến lực, hoàn toàn không phải cùng một khái niệm với kiểu người hung ác đi ra từ núi đao biển lửa như Viên Uy.
Cho dù là độ tàn nhẫn khi ra tay hay là kinh nghiệm chiến đấu, đều không cùng một cấp bậc!
Với chiến lực của Viên Uy, cho dù đối phương cao hơn anh ta một bậc, cùng đừng hòng sống được dưới đao của anh ta!
“Ầm! Ầm! Ầm”
Chỉ trong chốc lát, ba thành viên Chiến Thần trung hậu kì của Sở Thị lần lượt ngã xuống, cả người co giật vài lần thì không còn nhúc nhích nữa.
“Giết!”
Trăm Huyết Vệ lại hô to lên, chiến đao Huyết Ảnh như lưỡi hái trong tay thần chết, gặt lấy tính mạng của đối phương.
“Sao lại có thể!” Sở Hành nhìn thấy một màn này, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Ông ta rốt cuộc không nghĩ đến chiến lực của Huyết Vệ quân lại yêu nghiệt như thế, dường như cũng có thể tồn tại việc khiêu chiến vượt cấp.
Ông ta vốn đã tính toán kĩ lưỡng, trong lòng bây giờ cũng không khỏi tăng lên một chút bất an.
Sắc mặt ông lão phía sau ông ta cũng rất khó coi.
Ông ta có lòng muốn ra tay, nhưng ông ta cảm giác được mình và Sở Hành đã bị khí tức của Lục Tần Nam khóa chặt, nếu như dám động thủ, tuyệt đối sẽ bị Lục Tần Nam chém chết ngay lập tức.
“Ầm!”
Chỉ khoảng một khắc đồng hồ, thành viên nòng cốt cuối cùng của tài phiệt Sở Thị đã ngã xuống, hai chân giãy dụa một chút, tắt thở.
Đến lúc này, năm mươi thành viên cảnh giới Chiến Tướng hậu kì của tài phiệt Sở Thị đều đã bị giết hết!
Mà một trăm Huyết Vệ, ngoại trừ có mười người bị thương ngoài da ra, những người khác lành lặn không thương tích gì.
“Đáng chết!” Sở Hoành hít sâu một hơi khí lạnh, trên mặt sắp rỉ ra nước.
“Thế nào, còn người để gọi ra không?” Lục Tần Nam nhìn về phía đối phương: “Nếu như không còn ai, tôi có thể cho ông một cơ hội tự sát, tôi cho ông chết toàn thây!”
“Hừ!” Sở Hành tức giận hừ một tiếng: “Cậu vui mừng quá sớm rồi!”
“Có đúng không? Xem ra ông còn chỗ dựa khác?” Lục Tần Nam nhắm mặt lại: “Vậy thì chờ cứu binh của ông đến rồi nói sau!”
“Vù! Vù! Vù!”
Đúng lúc này, bốn đạo tàn ảnh lóe lên từ bốn hướng khác nhau tựa như quỷ mị, trong nháy mắt liền xuất hiện cách mọi người có hơn trăm mét.
Mà theo bốn người này đến, vùng hư không này lại bị áp lực khủng bố bao phủ, các binh sĩ của Ảnh Môn và Huyết Vệ đội lúc này có cảm giác hô hấp khó khăn.
Bốn