Chỉ chốc lát sau đã có một nhóm trăm người từ phía xa chạy tới.
Người cầm đầu thật sự là môn chủ Luyện Ngục Môn, Luyện Ngục Ma Tôn!
Theo sát phía sau ông ta chính là hai gã trưởng ngục của Luyện Ngục, sau nữa chính là một đám có chiến lực cao của Luyện Ngục Môn.
Thế này, tức là tất cả các thành viên chủ chốt của Luyện Ngục Môn đều đã ra mặt!
Bạch Hổ đứng lên, nhìn thấy đám người chạy đến đây, không khỏi văng tục một câu.
Thế này thì chơi kiểu gì được nữa?
“Hôm nay tất cả người của La Sát Đường chúng mày đều sẽ phải chết!” Luyện Ngục Ma Tôn không vội vã ra tay, nhìn về phía Bạch Hổ, tức giận nói.
Giọng nói khàn khàn ấy giống như ác ma đến từ địa ngục: “Mày giết phó môn chủ của Luyện Ngục Môn, cùng với hai vị Ngục Vương của tao, trước khi mày chết, tao nhất định sẽ cho mày nếm cảm giác sống không bằng chết!”
“Ngớ ngẩn!” Bạch Hổ hít sâu một hơi, đè ép ngụm máu đang cuồn cuộn dâng lên trong cổ họng, gằn giọng đáp lại: “Chỉ bằng Luyện Ngục Môn của ông sao? Nói cũng không biết ngại!”
“Chẳng bao lâu nữa mày sẽ biết ai mới là kẻ ngớ ngẩn!” Giọng nói của Luyện Ngục Ma Tôn lạnh băng.
“Luyện Ngục Ma Tôn, Luyện Ngục Môn của ông đúng là ăn gan hùm, dám bắt trọng thần của nước Hoa Hạ, các người thật sự không sợ bị giết sạch sao?” Lúc này, Huyết La Sát đi tới.
“Ha ha, vì sao lại không dám, Hoa Hạ rất mạnh sao?” Luyện Ngục Ma Tôn khịt mũi coi thường: “Không thú vị, Hoa Hạ chúng mày còn chưa lọt nổi vào mắt tao!”
“Nói ông là đồ ngu ông còn không tin!” Bạch Hổ lạnh lùng nói.
Anh ta hơi ngừng lại rồi tiếp tục hỏi: “Trước khi ra tay, có một vấn đề khiến tôi tò mò, ông có thể giải đáp cho tôi nghe thử không?”
“Các người dẫn dụ chúng tôi tới nơi này, hẳn là có mục đích từ trước đúng không? Bắt Thẩm Vực chủ là một mũi tên trúng hai con chim, vì để La Sát Đường chúng tôi ra tay, sau đó một mẻ tóm gọn!”
“Tôi tò mò là, việc này do quốc gia đứng sau Luyện Ngục Môn các người mưu tính, hay do một người khác?”
“Người sắp chết rồi biết nhiều như thế có ích gì không?” Luyện Ngục Ma Tôn lạnh lùng đáp như vậy, rồi quay đầu nhìn về phía Huyết La Sát.
“Nếu như mày muốn sống thì có cơ hội, chỉ cần ngoan ngoãn giao bản đồ ra đây, thì hôm nay tao sẽ tha cho mày khỏi chết!”
“Tôi có thể đưa bản đồ cho ông, nhưng ông phải để chúng tôi đưa Thẩm Vực chủ đi!” Huyết La Sát hơi do dự xong đáp.
“Ha ha, mày đang mơ đấy à?” Luyện Ngục Ma Tôn cười lạnh một tiếng: “Để mày chủ động giao ra, đổi lấy một cái mạng của mày, đã là vì nể tình mày là phụ nữ rồi.
”
“Nếu không, mày cảm thấy tao đã bắt mày rồi mà còn không lấy được cái bản đồ đó sao?”
“Toàn bộ thế giới Ám Vực này chỉ có một mình tôi biết cái bản đồ kia, nếu như tôi chết rồi thì bản đồ cũng hoàn toàn biến mất!” Huyết La Sát lạnh nhạt đáp.
“Mà trước khi ông bắt được tôi thì tôi có ít nhất không dưới mười phương pháp tự sát!”
“Nói cách khác là, nếu như tôi không tình nguyện thì ông hoàn toàn không lấy được bản đồ!”
“Thật sao?” Luyện Ngục Ma Tôn hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì cứ chờ xem!”
Sau khi nói xong, ông ta vung tay lên với những người đằng sau: “Đánh! Ngoại trừ Huyết La Sát thì giết toàn bộ!”
“Rõ!” Hai tên trưởng ngục Chiến tôn còn lại của Luyện Ngục Môn đồng thanh đáp lời sau đó vọt tới chỗ Huyết Vệ quân.
“Các người dám!” Bạch Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, vọt tới chỗ tên trưởng ngục Chiến tôn đỉnh phong kia.
Mặc dù sức chiến đấu của Huyết Vệ quân cũng không tệ, nhưng cho dù bọn họ có hợp sức lại thì cùng lắm cũng chỉ có thể đối phó được với những kẻ chưa tới cảnh giới Chiến tôn mà thôi, với cường giả đỉnh phong như những người này thì Huyết Vệ quân vẫn yếu hơn một chút.
Nếu như đối phương dùng toàn lực thì không đến mười phút, toàn bộ Huyết Vệ quân ở đây đều sẽ phải nằm xuống!
“Nằm xuống cho ta!” Luyện Ngục Ma Tôn đồng thời lên tiếng.
Ngay sau đó, một luồng khí thế mạnh mẽ từ tay ông ta quét ra, ẩn chứa năng lượng long trời lở đất, ập tới chỗ Bạch Hổ, cuốn lên một trận cuồng phong xé tan không trung.
Hiển nhiên là ông ta đã có ý định giết Bạch Hổ, khi ra tay không hề nể nang một chút nào!
“Bạch đại ca cẩn thận!”
“Bạch