Sau khi bị Trần Hạo Minh "dạy dỗ", quả nhiên Lạc Hoàng Yến không dám mở miệng ra tranh cãi với hắn nữa, chỉ dám trừng đôi mắt lên nhìn hắn, biểu lộ sự tức giận cực độ của nàng. Lạc Tuyết Nhan cũng không ngờ tên này dám khinh bạc muội muội mình, nên nhớ cơ thể con gái trên Tiên Linh đại lục này chỉ có trượng phu mới được động vào. Trước đây nghe hắn toàn đi trêu chọc khuê nữ nhà lành, nàng cũng rất tức giận, nhưng sau khi sống với hắn, nàng cũng dần dần bỏ qua chuyện đó, nhưng hôm nay nàng không ngờ hắn lại làm thế với em gái nàng.
Thế là Lạc Tuyết Nhan quyết định hôm nay mặc kệ hắn, nàng sẽ cùng ngủ với Lạc Hoàng Yến, mục đích cũng là để an ủi em gái, đồng thời biểu lộ sự tức giận với người nào đó.
Tên kia nghe xong cũng chỉ gãi gãi đầu nở nụ cười hối lỗi, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì nên đành đem tâm trạng buồn bực đi dạo đêm trong thành, thực hiện hành vi "tay nhặt lá, chân đá ống bơ" để phát tiết sự buồn bực.
Đến bây giờ hắn cũng chưa biết hắn sai cái gì, chẳng phải chỉ là dạy dỗ con bé không biết điều kia một tý hay sao, ngày xưa trong kinh thành hắn dạy dỗ vài tên không vừa mắt thì cũng phải cho tên đó nằm giường 1 tháng là ít.
Cũng không trách Trần Hạo Minh được, kiếp trước lúc hắn là tu sĩ, sau đó là hồn giả thì cũng chưa từng trải qua mấy chuyện trai gái này nên chẳng biết gì. Lục hoàng tử thì cũng thường xuyên đi làm mấy chuyện khi nam phách nữ có thấy hậu quả nghiêm trọng gì đâu, thế nên hắn thấy việc này chẳng có gì nghiêm trọng cả.
Đáng thương cho Lạc Hoàng Yến, nàng trước nay đều sống trong sự tôn trọng, nịnh nọt của mọi người. Ở Tiên Hạc môn, là môn phái đào tạo cao thủ tu chân cho Tiên Hạc quốc thì nàng cũng là một tồn tại cao cao tại thượng trong đám đồng lứa, đâu có bao giờ chịu ủy khuất như bây giờ chứ, nhưng hết lần này đến lần khác lại không làm gì được hắn, đánh thì không lại mà hô hoán thì lo danh dự của tỷ tỷ, việc nàng có thể làm là tố khổ với tỷ tỷ để Lạc Tuyết Nhan đi lấy lại công đạo cho nàng.
Đi dạo qua mấy khu chợ đêm, mấy khu thanh lâu, tâm tình của Trần Hạo Minh cũng dần thư thái lại, hắn quyết định về nghỉ để hôm sau còn đi viếng mộ của mẹ 2 nàng Tuyết Nhan và Hoàng Yến. Nhưng đúng lúc này hắn dường như cảm nhận được cái gì đó, tâm niệm xoay chuyển hắn nhanh chóng chuyển hướng đi ra khỏi khu vực ngoại thành.
- Các hạ theo ta cũng lâu rồi, không thấy mệt sao? Chi bằng ra đây cùng ta uống chén rượu làm quen. - Trần Hạo Minh châm chọc.
- Ngươi phát hiện ra ta? Chẳng trách tên phế vật Bạch Vân vì thực hiện việc ám sát ngươi mà mất mạng. Chậc chậc, có ai ngờ tên lục hoàng tử rác rưởi trong mắt người thiên hạ lại là một tuyệt thế thiên tài như vậy chứ. Rượu của thiên tài ngươi, ta không dám nhận, nếu ngươi có lòng tốt thì cho ta xin một bát huyết, khặc khặc. - Một nhân ảnh màu đen hiện ra dưới ánh trăng đêm lập lòe, khung cảnh có đôi chút tà dị.
- Ngươi cũng là người của Tiên Nho quốc?
- Đúng, mà cũng không đúng, bây giờ ta là quốc sư của Tiên Hạc quốc.
Trần Hạo Minh trong lòng máy động, Tiên Nho quốc, thế lực của chúng cũng quá rộng chứ, gián điệp nơi nào cũng có, chức vụ còn không thấp.
- Ngươi tới giết ta? Không sợ số phận ngươi giống tên Bạch Vân kia sao?
- Khặc khặc, tên Bạch Vân kia ngu