CHƯƠNG 104: KHÍCH TƯỚNG PHÁP
Editor: Luna Huang
Vu Lưu Vân tức giận, một bên lôi kéo tay của Khương Doanh một bên cao giọng gọi nàng: “Vu Xá Nguyệt! Ngươi mau nhận lỗi với Khương Doanh, việc này có thể truy cứu nhẹ chút, bằng không mẫu thân trở về trị tội ngươi!”
“Trị tội ta? Ta tội gì? Không đứng cho người đánh?” Vu Xá Nguyệt nhún nhún vai, nàng linh lợi đạt đạt tiêu sái đến vị trí lúc nãy của Khương Tình Tuyết ngồi xuống.
Cửđộng này của nàng để Khương Doanh cùng Vu Lưu Vân tất cảđều ngây ngẩn cả người, hai người đã quên mất xé rách.
Vu Xá Nguyệt dùng ngón tay lùa điểm tâm vài cái, tùy ý cười nói: “Vu Lưu Vân a, tất cả mọi người lòng biết rõ chuyện này ngươi cũng chớ giả bộ ~ ta hỏi ngươi có mệt hay không a? Lại là muốn khi dễ ta, lại là tưởng người khác bị khi dễ chỉ trích không được, trên đời này nào có chuyện tốt như vậy a ~”
Vu Lưu Vân khôi phục một ít lạnh lùng, nàng cau mày giận dữ hỏi: “Ngươi có biết bản thân đang nói cái gì hay không!”
“Thế nào, nói câu nói thật khó như vậy?” Vu Xá Nguyệt vỗ tay một cái lên đống điểm tâm bị nàng phá nát, về phía sau dựa vào một chút, “Không phải có người khích lệ ta trong lòng ngươi khó chịu sao, không phải là trên thọ yến của tổ mẫu ta áp qua ngươi cảm thấy mất mặt sao, không phải là sợ ta trên bách hoa tranh danh tiếng của ngươi sao. Thế nào, đích trưởng nữ của tướng phủ sợ bại dưới tay ta a?”
Hai chân Vu Xá Nguyệt tréo nguẩy, quay Vu Lưu Vân cười nói: “Đại tỷ ~ thật đúng là thật đúng là thú vị a, nguyên lai đệ nhất mỹ nhân Khải Nam thành…Tâm nhãn nhỏ như vậy? Một mặt phải giữ vững hình tượng tiên tử kia, làm bộđối với tất cả danh lợi phù vân bất tiết nhất cố. Một mặt ở trong lòng len lén so sánh với người khác, sau đó ghen ghét tất cả những người có thể vượt lên trước mình? Không biết người truy phủng đại tỷ, có biết chân diện mục của ngươi hay không?”
Trong lòng Vu Lưu Vân chấn động, tức giận nói: “Ngươi nói bậy bạ gìđó, ta có cái gìđố kị loại người như ngươi? Ngươi hôm nay làđiên rồi sao? Có tin ta đi nói cho tổ mẫu hay không!” Nàng nói, quay đầu lại hướng mấy tỳ nữ hô: “Ngây ngốc làm gì! Nhanh kéo nàng xuống cho ta a!”
Vu Lưu Vân kích động như thế, cũng là không muốn thừa nhận, nàng lại có loại cảm giác bị Vu Xá Nguyệt đâm xuyên mặt nạ. Kỳ thực trước lúc nàng cũng vẫn chưa nghĩ tới nhiều như vậy. Chỉ là chán ghét Vu Xá Nguyệt nói không được mà thôi.
Thấy mấy tỳ nữ muốn đi qua kéo người, Vu Xá Nguyệt tựđứng dậy. “Nga, đại tỷ không đố kị là tốt, đại tỷ muốn cùng tổ mẫu nói cái gì thìđi thôi, ta mặc kệ. Bất quáđại tỷ họa của ngươi ta không lấy. Cùng với lúc đại tỷ luyện tập, vậy ta còn không bằng đi xem tác phẩm của hoạ sĩđại sư một chút.”
Nàng cười cười sau đóđi tới cửa, xem bộ dáng là muốn cùng Ngưng nhi ly khai.
“Ngươiđứng lại! Nơi này có người đồng ý cho ngươiđi sao! Ngươi tiện nhân này còn muốn đánh xong người đãđi?” Khương Doanh tức giận cản ở trước cửa. Nàng hiện tại tính tình cao, cũng không quản nơi này là gian nhà của Vu Lưu Vân, nàng chỉ muốn thu thập Vu Xá Nguyệt.
Nhưng mà Vu Xá Nguyệt không đểý Khương Doanh tạc mao, phản mà là tiếp tục trào phúng Vu Lưu Vân nói: “Đại tỷ ngươi xem, Khương tiểu thư thật đúng là không hiểu lễ a, người tới là khách, đây là tướng phủ ta. Ta nghĩđại tỷ ngươi chắc là sẽ không gọi là ngoại nhân ở chỗ ngươi tùy tiện dương oai chứ?”
“Ngươi làm càn! Cô mẫu không ởđây ngươi dám nói với ta như vậy, nhiều ngày như vậy ngươiđến cùng học được giáo dưỡng là gì chưa!” Khương Doanh nộ mắng lên.
Mà Vu Lưu Vân một bên sắc mặt thập phần đáng sợ, nàng lại một lần nữa có loại cảm giác bị Vu Xá Nguyệt chọt trúng tâm tư. Quả thực, trong ngày thường nhìn Khương Doanh thập phần nghe theo lời của mình, trên thực tế, Khương Doanh căn bản tự cho làđúng, không đểý tới cảm thụ của người khác.
Mà Khương Doanh vẫn chưa chúý sai của Vu Lưu Vân, nàng mặt âm trầm tiếp tục nói với Vu Xá Nguyệt: “Chỉ ngươi? Còn muốn gây xích mích quan hệ của ta và Lưu Vân? Ngươi nằm mơđi! Ta ngày hôm nay thay cô mẫu hảo hảo giáo huấn cái miệng của