CHƯƠNG 168: MẠNH MẼ TIẾP CẬN CP
Editor: Luna Huang
Vu Xá Nguyệt nhún vai, nàng chính là như vậy, mỗi một huynh đệ tỷ muội của tướng phủ này, nàng cũng trực tiếp như vậy. Bất đồng duy nhất chính là những người đó có chọc nàng hay không cùng trình độ chọc mà quyết định hậu quả.
Vu Tử Nghị có chút ủy khuất đứng không chịu đi, nhưng hắn thấy Vu Xá Nguyệt cũng sắp ngủ, rốt cục có chút lo lắng nói: “Thế nhưng, ta ——”
“Tiểu thư, long nhãn!” Ngưng nhi bỗng nhiên lấy một viên long nhãn cho vào trong miệng Vu Xá Nguyệt, hy vọng tiểu thư ngoài miệng lưu đức, đừng kích thích tiểu hài tử đáng thương này nữa.
Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên bị lấp một viên nhãn, liền mất hứng liếc mắt, bây giờ nha hoàn đều phản thiên! Đến Ngưng nhi cũng dám đối với nàng như thế. Trong miệng nàng nàng chứa nhãn tức giận mà chỉ chỉ ghế đá một bên nói: “Tử Nghị ngồi đi, uống một ngụm trà tiêu nắng rồi đi.”
Thế nhưng Vu Tử Nghị không có chỗ đi, mà là tràn ngập thỉnh cầu nhìn Vu Xá Nguyệt, “Tam tỷ tỷ, ta chỉ là không chịu thua, ta muốn thử xem, trước đến thử đều không có cơ hội…”
Ánh mắt kia của Vu Tử Nghị thập phần hồn nhiên bi thiết, mang theo kiên trì niên linh này không nên có. Ngưng nhi nhìn từng đợt đau lòng, viền mắt đều đỏ lên.
Nhưng mà trong lòng Vu Xá Nguyệt không có gì bị xúc động, không phải là nhân tình ấm lạnh sao, thời đại nào mà không có chút chuyện như vậy. Hiện tại nàng tò mò chỉ có một, đó chính là, “Tại sao ngươi muốn qua đây hỏi ta? Lẽ nào ngươi cảm thấy ta có thể đáp ứng dạy ngươi điểm hữu dụng?”
Vu Tử Nghị mím môi, thanh âm yếu yếu nói: “Bởi vì… Những người khác sớm mấy năm trước đã hỏi qua rồi.”
“Nga, ngươi mỗi người đều thỉnh giáo, nên hiện tại cũng tới hỏi ta một chút ~” Vu Xá Nguyệt gật đầu, hài tử này có thể a, phỏng chừng bị Vu Tịnh Hoa cùng Vu Lệ Hương các nàng cười nhạo không ít đi, lại còn dám tiếp tục.
Vành mắt của Vu Tử Nghị đỏ lên nhìn về phía Vu Xá Nguyệt, bỗng nhiên hắn nhấc áo bào quỳ trên mặt đất, dọa Ngưng nhi cùng Ti Ti giật nảy mình.
Vu Tử Nghị thập phần kiên định nói: “Ta biết tam tỷ tỷ so với các tỷ tỷ kia có năng lực hơn, nên… Sư phụ không dạy, Tử Nghị thỉnh cầu tam tỷ tỷ có thể dạy ta một chút.”
Cái quỳ này của hắn rất nghiêm trọng, Vu Xá Nguyệt một lần nữa ngồi dậy, cúi người nhìn Vu Tử Nghị. Tóc thật dài của nàng quét vào gò má của Vu Tử Nghị, xoa xoa, ngứa ngứa.
Vu Xá Nguyệt nhẹ giọng hỏi: “Các tỷ tỷ khác, ngươi đều là hỏi như vậy?”
“Vâng.”
” Các nàng không phải là giống ta một dạng cự tuyệt ngươi ~”
“…” Vu Tử Nghị trầm mặc một chút, lại cắn răng nói rằng: “Vâng.”
Vu Xá Nguyệt đưa tay, kéo Vu Tử Nghị từ dưới đất lên, bởi vì khí lực của nàng quá lớn, Vu Tử Nghị hầu như không có năng lực phản kháng.
Thái độ của Vu Xá Nguyệt đã khá nhiều, như là một đại tỷ tỷ khuyên bảo: “Ngươi thật cho là trong đầu ta chứa thứ gì sao, tỷ tỷ ta cũng chép lại của người khác, kỳ thực ta cái gì cũng không biết.”
Vọng Thư Uyển
Trên mặt Vu Tử Nghị hiện lên một tia ngạc nhiên, Vu Xá Nguyệt một bên vỗ vỗ đầu gối dính đất của hắn, một bên nói: “Sao chép xong, tổng không phải là kiến thức thật, thế nhưng hai ca ca của ngươi đều là đại học giả chân chính dạy ra, học vấn này là ta cũng không có biện pháp có thể so sánh. Ta có thể dạy ngươi đầu cơ trục lợi, thế nhưng ngươi không cần cái này, đúng không.”
Thế nhưng, Vu Tử Nghị vẫn là ánh mắt sáng quắc nhìn Vu Xá Nguyệt nói: “Tam tỷ tỷ, ngươi suy nghĩ thêm một chút, ngươi nhất định có thứ có thể dạy ta.”
Vu Xá Nguyệt nhíu mày, hài tử này có chuyện gì, lời nàng vừa nói đều là lời vô ích sao? Hay là nói hài tử này… Hắn biết còn nhiều hơn so với nàng tưởng tượng?
Quả nhiên, Vu Tử Nghị ngưng thần nói: “Tử Nghị xem qua trong sách, vẫn chưa xuất hiện qua lời tỷ tỷ đã nói.”
“Ngươi ——”
“Tử Nghị từ năm tuổi bắt đầu nghiên thư tịch của tướng phủ, tám tuổi đến chỗ sư phụ, hai năm rưỡi cũng đọc xong tất cả tàng thư của Vân Sơn cư.”
“Vậy ngươi không cần hỏi lại ta mượn sách rồi.” Vu Xá Nguyệt đã tần lâm tức giận sát biên giới.
Vu Tử Nghị lui về phía sau một bước, lại lần nữa quỳ xuống nói: “Nên, Tử Nghị vừa biết, học vấn của tam tỷ tỷ chí ít không ở trong sách, vậy vô luận là ‘sao chép’ học vấn của người nào, vài thứ kia nếu đều ở trong đầu tỷ tỷ, đó chính là khả năng của tỷ tỷ. Nên… Còn thỉnh tam tỷ tỷ có thể nguyện ý chỉ điểm.”
(Luna: Ta phục thằng nhóc này thiệt)
“Vu Tử Nghị.” Thanh âm của Vu Xá Nguyệt lạnh xuống, “Ngươi cảm thấy ta tại sao phải chỉ điểm ngươi!”
Ba mẫu nữ nàng có thâm cừu với trên dưới tướng phủ, đó là thù hai nhân mạng. Nàng ước gì nhân tài của tướng phủ điêu linh, nghèo túng vô nhân! Tiểu tử này tuổi còn trẻ, lại dám tính toán nàng? Nếu như có, nàng không ngại để Vu Tử Nghị đi trước Vu Tử Kỳ.
“…” Vu Tử Nghị cũng bị khí tràng của Vu Xá Nguyệt gây kinh hãi, hắn tựa hồ là cảm giác được sát khí của Vu Xá Nguyệt phun ra ngoài, nên hắn mím chặt môi, nhỏ nhẹ nhỏ nhẹ run rẩy, một chữ đều cũng không nói ra được.
“Tiểu thư!” Ngưng nhi ném vỏ trong tay, bắt đầu lôi kéo Vu Xá Nguyệt.
Mặc dù Ngưng nhi cũng chán ghét tướng phủ, thế nhưng nàng luôn luôn đối với người yếu đuối có đồng tình cùng quan ái, nàng từ đầu chí cuối đều làm không được như Vu Xá Nguyệt, hạ thủ hung ác độc địa. Bởi vì Vu Tử Nghị cùng Vu Âm Nhi cũng là hài tử đồng dạng rất khổ trong tướng phủ này, vưu kì Vu Tử Nghị, Ngưng nhi có đôi khi đã cảm thấy, sinh hoạt của hài tử kia thực sự là một phiên bản của Vu Xá Nguyệt.
Vu Xá Nguyệt bị Ngưng nhi nắm tay, liền dần dần thu cơn tức, nhưng vẫn là lạnh lùng