CHƯƠNG 250: TIỂU HÀI TỬ VÔ TRI
Editor: Luna Huang
Lão phu nhân huyên thuyên nói rất nhiều tri thức nữ đức, tỉ như nữ nhân làm sao quy phạm bản thân, làm sao giúp chồng dạy con, cái gì mới là tiêu chuẩn của nữ nhân tốt… Nghe đến Vu Xá Nguyệt mệt rã rời muốn ngáp.
Vốn có nàng chính là căng thẳng tinh thần chừng mấy ngày đều chuyển, lão phu nhân làm chủ nhiệm lớp giảng bài tiếng ông ông thật là quá thôi miên. Lúc này Vu Xá Nguyệt càng “Hoài niệm” lão thái phi, nhân gia chán ghét liền trực tiếp, căn bản là một câu nói đều không cùng nàng nói, siêu cấp thanh tịnh.
Sau một lát, lão phu nhân nhìn Vu Xá Nguyệt dáng vẻ mệt mỏi, vì vậy thở dài cho đi sớm. Phản chính nàng căn bản tức giận, làm dáng một chút còn chưa tính.
Nhưng mà Vu Xá Nguyệt vừa ly khai Quần Tinh trai người lại có tinh thần rồi, A Ly ở tướng phủ không tiện lộ diện, không biết hiện tại ở nơi nào, nàng liền một thân một mình đi đến viện của tựu.
Lúc này người quả nhiên là ở, nàng vừa đến gần đại môn nhạy cảm nghe được tiếng luyện quyền nhỏ trong viện yên tĩnh lại. Vu Xá Nguyệt câu dẫn ra khóe miệng giơ tay lên gõ đại môn hai cái.
Hồi lâu, người ở bên trong mới ma ma thặng thặng tới mở cửa.
“Tam tỷ tỷ!” Vu Tử Nghị vừa thấy được nàng hết sức kinh ngạc, khuôn mặt hắn có chút đỏ lên, vừa nhìn liền là mới vận động.
Vu Xá Nguyệt không gì sánh được hiền hòa cười nói: “Đang bận? Quấy rối ngươi đi.”
“Không có không có, Tử Nghị vẫn luôn nhàn hạ vô sự, tỷ tỷ thế nào bỗng nhiên đã về.” Vu Tử Nghị nói, mau nghiêng người để người tiến vào.
“Thân thể của tiểu vương gia tốt rồi, bên kia cũng không cần ta coi chừng.” Vu Xá Nguyệt viện nhìn chung quanh một chút, viện này quả nhiên đơn sơ vạn phần, so với tây viện còn kém hơn không ít. Bàn đá ghế đá cũng không có, tạp công sai vặt cũng không có, hoa cỏ thảm thực vật cũng không có, thực sự là trụi lủi.
“Tỷ tỷ đây là có chuyện sao?”
Vu Xá Nguyệt nghe xong quay đầu cười nói với Vu Tử Nghị, “Lần trước đi quá mức vội vội vàng vàng, đệ đệ giúp ta chuyện kia, ta vẫn chưa qua đây hảo hảo nói lời cảm tạ.”
“Tỷ tỷ không cần để ở trong lòng.” Vu Tử Nghị thu thủ. Khiêm tốn cung kính cúi đầu, bộ dáng kia của hắn không giống hài tử.
Vọng Thư Uyển
“Vậy làm sao có thể không để ở trong lòng a, nếu không phải ngươi ta đã chết đuối rồi. Ngày đó… Sau khi tỉnh lại ta cũng có chút không nhớ được, không biết đến cùng xảy ra chuyện gì.”
Vu Tử Nghị mặt không đổi sắc nói: “Ta chỉ thấy tỷ tỷ té trên mặt đất, nha đầu kia lôi kéo chân của tỷ tỷ muốn ném xuống nước, lúc trước thì không rõ lắm.”
“Thật không.” Vu Xá Nguyệt thiêu mi, nghi ngờ nói: “Nhưng sao ta lại mơ hồ nghe có người gọi ‘Sư tỷ’ ~ người sư tỷ này cũng không biết là ai a.”
Vu Tử Nghị mê man nói: “Sư tỷ? Ngày đó Tử Nghị không có nghe thấy câu này.”
“Nga, lần này ta hồ đồ chết, là mộng là tỉnh đều không phân rõ.” Hài tử này tựa hồ là quá biết ẩn giấu, Vu Xá Nguyệt có chút .
Lẽ nào hắn gọi như vậy chỉ là vì ly gián tín nhiệm của nàng và Ngưng nhi? Bất quá hắn vừa thời gian ngắn như vậy, làm sao thấu hiểu được tâm tư của Ngưng nhi, dù sao coi như là hai người bọn họ sớm chiều ở chung, nàng cũng sơ sót a.
Lập tức một cái ý niệm khác hiện lên, như vậy… Đây là Ngưng nhi thuyết hoang?
Vu Tử Nghị hồ nghi hỏi, “Tỷ tỷ đang suy nghĩ gì.”
“Ai —— trước, trước ngươi không phải là muốn ta dạy ngươi sao, ngươi còn học không?”
Tiếp nhận dáng tươi cười tràn đầy mừng rỡ nhiệt tình của Vu Xá Nguyệt, vẻ mặt Vu Tử Nghị mộng mộng, “Vậy tỷ tỷ đây là nguyện ý dạy ta?”
Vu Xá Nguyệt cười như bạch liên hoa một dạng, “Ngươi cũng đều đã cứu ta một mạng, muốn cái gì ta không đồng ý a. Bất quá ta còn chưa biết trình độ của ngươi thế nào, sư phụ ngươi đều cái gì? Ta cũng rất hiểu ngươi.”
“Sư phụ hắn…” Vu Tử Nghị xuất thần sửng sốt một hồi, bỗng nhiên nói: “Ngoại trừ học thức cùng công phu, sư phụ dạy nhiều nhất là quan sát mô phỏng.”
“Mô phỏng?” Cái từ này