CHƯƠNG 280: TIN TỨC ĐẾN TỪ CHÂN TRỜI
Editor: Luna Huang
Vu Âm Nhi vung lên một nụ cười ngọt ngào, thập phần ngại ngùng nói: “Ta còn chưa kịp cảm tạ tam tỷ tỷ cho đồ.”
“Nga.” Vu Xá Nguyệt tùy ý nói, “Chỉ là một một vật nhỏ mà thôi, ngươi không cần để ý.” Sau đó một mình nhìn quanh mọi nơi, tìm kiếm người quen.
“Ân.” Vu Âm Nhi gật đầu, thấy nàng không có để ý mình, liền thức thời thả chậm cước bộ lui về phía sau, không để phiền phức thêm cho Vu Xá Nguyệt.
Bởi vì Vu Hàn Thiên vẫn ở lại trong cung, bọn họ cũng không cần chờ ai. Mọi người vừa đi qua bên kia không bao lâu, Vu Xá Nguyệt liền gặp được Trầm Nhan Hoan cứ theo lẽ thường vẫn đang chờ nàng. Bên người nàng còn có một nam tử tuấn tú cao gầy, vậy ca ca của nàng Trầm Nhan Hề.
“Hoan nhi.” Vu Xá Nguyệt lập tức bỏ lại mọi người phía sau, vui vẻ ôm người khác.
Trầm Nhan Hoan cười đùa kéo nàng, “Ngươi đến rồi, mau đi thôi.”
Vu Xá Nguyệt cùng Trầm Nhan Hề gật đầu một cái, ba người vào cửa đi, lưu lại một đống người của tướng phủ yên lặng nhìn ở phía sau. Vu Tịnh Hoa nhịn không được oán giận, “Nàng thực sự là xem bản thân như ma tước hóa phượng!”
Bất quá lời nói này của nàng cũng không ai cộng minh, Vu Lưu Vân gần đây mặt lạnh mặt lạnh ai cũng không thương phản ứng, Vu Âm Nhi cười như đóa hoa, Vu Tử Kỳ còn có thể dùng ánh mắt lành lạnh nhìn chằm chằm bóng lưng của Vu Xá Nguyệt, nhưng hắn căn bản không hát đệm.
Vu Tịnh Hoa không ai để ý tới liền phẫn nộ bĩu môi, cũng bắt đầu tìm kiếm bạn của mình, lúc này lại chợt nhớ tới, Chương Thuần Uyển nhà nàng đã. . .
——
Vu Xá Nguyệt cùng huynh muội Trầm gia đi trên đường nhỏ ở trong cung, nàng liếc mắt khóe miệng còn chưa buông xuống của Trầm Nhan Hoan hồ nghi nói, “Ngươi thật cao hứng a?”
“Đương nhiên ~” Trầm Nhan Hoan sớm không nhịn nổi, lập tức lại nói tiếp, “Chuyện kia gần đây ngươi cũng biết chứ? Ta đã nói với ngươi, hiện tại thái tử cô đơn rồi ~ còn có Vu Hàn Thiên, cha ta vẫn nhìn hắn không thuận mắt, hắn cũng không ——”
“Hoan nhi!” Trầm Nhan Hề nâng âm lượng lên tiếng nhắc nhở nàng.
“Ai?” Trầm Nhan Hoan bỗng nhiên phản ứng kịp, nàng trái lại quên mất thân phận của Vu Xá Nguyệt. Tướng phủ xảy ra chuyện nàng cao hứng nói mò hình như không đúng lắm a, vội vã giải thích: “Nguyệt nhi, ý của ta là ——”
Vọng Thư Uyển.com
Vu Xá Nguyệt trấn an vỗ vỗ đầu vai của nàng, Trầm tướng quân cùng Vu thừa tướng không hợp nhau nàng đều biết, phản chính nàng cũng không hợp với Vu Hàn Thiên. “Yên tâm đi, nếu ngươi muốn chém hắn ta đưa đao cho ngươi.”
“A. . .”
Hai huynh muội đều có chút ngạc nhiên, Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên đổi đề tài, “Ta còn chưa hỏi ngươi, ngươi gần đây đem Thanh Hàn công tử đi đâu? Ta đi ba lần, cho tới bây giờ không tìm được người.”
Kỳ thực ba lần là nàng nói mò, chỉ vì muốn biết tường tận chuyện của Trầm Nhan Hoan. “Ta. . .” Trầm Nhan Hoan sửng sốt một cái, không trả lời.
Thế nhưng Trầm Nhan Hề quả thực bắt được trọng điểm, vẻ mặt nghiêm túc truy vấn nàng, “Thanh Hàn là ai?”
Trầm Nhan Hoan tức giận trừng mắt lão ca nàng, “Ta nói ngươi có thể không chen vào nói hay không!”
“Ta, ta đây là quan tâm ngươi!” Trầm Nhan Hề nhíu mày, Thanh Hàn kia chắc là nam đi? Nhất định là nam rồi? Hắn làm sao có thể không khẩn trương!
Trầm Nhan Hoan không vui lầm bầm, “Ta thật hối hận mang ngươi đến.”
“Ngươi ——” Trầm Nhan Hề thở dài, đây rõ ràng. . . Là hắn mang nàng tới.
Vu Xá Nguyệt trợn mắt hốc mồm nhìn hai người này, bọn họ nói leo thật vui vẻ a. Nàng bén nhạy nhận thấy được Trầm Nhan Hoan có chút thành phần cố ý, xem ra nàng cũng không muốn nói. Vu Xá Nguyệt không muốn miễn cưỡng, liền nói lên chuyện khác.
Không biết có phải vấn đề tâm tình hay không, Vu Xá Nguyệt cảm thấy trong cung không có gì bầu không khí của ngày lễ lớn, trái lại còn có chút thê lương miễn cưỡng vui cười. Bao gồm chính tịch, vậy thì thật là cổ quái dị từ đầu tới đuôi.
Đầu tiên trong cung trang trí bình thường, thậm chí bình thản cho có lệ, bách hoa yến lúc đầu đều rất long trọng, Nguyên