CHƯƠNG 46: BẠCH LIÊN TRONG BÙN
Editor: Luna Huang
“Di nương, nếu không gọi mấy hộ vệ tiễn người trở về đi, dù sao bầu trời tối đen, chỗ của ta có vậy gì chạm vào người sẽ không tốt.”
Sắc mặt của Mạnh di nương tái nhợt, tức giận nói “Không cần.” Sau đó nàng nắm Vu Tịnh Hoa đứng lên, cùng Xuân Đào ba người kéo nhau trở về.
Vu Xá Nguyệt xoay người trở về viện tử, Ti Ti cùng Tiểu Linh không dám hỏi nhiều, chỉ là đi thu thập một mảnh hỗn độn trước cửa.
Trong phòng, Ngưng nhi một bên cởi áo tháo thắt lưng cho Vu Xá Nguyệt, một bên thấp giọng hỏi “Tiểu thư, hôm nay là nhị tiểu thư tự len lén qua đây nháo sự?”
Vu Xá Nguyệt cởi ngoại sam nói: “Ân, hơn nữa mục tiêu của các nàng chắc là ngươi. Chỉ là không nghĩ tới hầu hạ ta không phải là ngươi mà là Bạch Liên.”
Trong lòng Ngưng nhi sợ, ngẫm lại ban nãy nằm ở bên ngoài rất có thể là bản thân, nàng run một cái. Trách không được Vu Tịnh Hoa cùng Xuân Đào nhìn nàng có chút không đúng!
“Vậy ngày mai nhị tiểu thư có bị phạt không?”
“Có lẽ có, thế nhưng chỉ sợ lão phu nhân cũng sẽ cảm thấy ta chỗ này có đồ bẩn, tới gây phiền toái cho ta.” Vu Xá Nguyệt vẫn có chút lo lắng. Từ lúc lão phu nhân tin lời nói dối của nàng, nàng chỉ biết, lão thái thái này mê tín. Nếu nàng có thể tin tưởng có thần tiên tương trợ, cũng có thể tin tưởng có quỷ mị tác quái.
“Tiểu thư kia định làm như thế nào a?” Ngưng nhi rất lo lắng, quỷ thần các loại, cho người kiêng kỵ nhất.
Vu Xá Nguyệt lắc đầu, “Thấy chiêu sách chiêu thôi.”
“Nhưng vì sao nhị tiểu thư giảo định nơi này của chúng ta có quỷ a? Còn nói tỉ mỉ như vậy, như thật.”
Vu Xá Nguyệt cười cười “Ta làm vài thứ.” Nàng mặc trung y đi tới bên cạnh bàn, từ phía dưới lấy ra một cái đầu quỷ cùng một nửa cánh tay.
“Cái —— nha!” Ngưng nhi bưng kín kinh hô chưa ra miệng của mình, thận trọng chỉ vào run rẩy vấn “Tiểu, tiểu thư? Ngươi, ngươi thế nào cầm ——”
Vu Xá Nguyệt tùy tay cầm đầu quỷ lên quơ quơ “Yên tâm, mộc đầu điêu, còn tương đối nhẹ.”
“Trời ạ…” Ngưng nhi từ từ xề gần một điểm, thế nhưng vẫn như cũ cảm thấy đây là quỷ thật, đâu cũng không như giả a! “Tiểu thư…quá, thật là đáng sợ! Người thu đi!”
Vu Xá Nguyệt tùy ý ném đầu quỷ ném lên bàn dùng bố bọc lại.
Lòng Ngưng nhi vẫn còn sợ hãi vỗ ngực một cái “Quá dọa người rồi, buổi tối ta không ngủ được… Vật này là ai điêu? Cũng quá dọa người rồi!”
Vu Xá Nguyệt suy nghĩ một chút, “Sau này ta nói cho ngươi biết, ngày mai chúng ta còn có chuyện khác phải làm.”
——
Sáng sớm có chút mưa, Vu Xá Nguyệt ngồi ở phía trước cửa sổ nhìn hoa cỏ trong mưa bên ngoài kinh hoảng, trên lá cây cánh hoa ngưng kết từng giọt nước, mưa bụi tế tế thấm ướt bùn đất, gió thổi qua, mang đến một mảnh tươi mát.
Ngưng nhi sáng sớm chỉa vào mưa nhỏ đi Quần Tinh trai.
Vốn có Vu Xá Nguyệt cũng có thể đi, thế nhưng nàng đã biết kết quả hôm nay, cũng liền lười xem đóng kịch lần nữa. Nàng để Ngưng nhi nói cổ học mình đau, còn có chút thụ hàn không thể ra cửa.
Phản chính ai cũng biết mình yếu ớt đau bệnh, vậy cũng vô sự.
Chưa qua nửa canh giờ Ngưng nhi trở về, trên tóc nàng còn có rất nhiều giọt nước nhỏ.
Vu Xá Nguyệt như trước nhìn ngoài cửa sổ vấn: “Thế nào?”
“Nhị tiểu thư ngày hôm nay không đi Quần Tinh trai.”
Ân, trong dự liệu.
“Sau đó thì sao.”
Ngưng nhi không rất cao hứng nói, “Là Mạnh di nương cùng Xuân Đào đi, Mạnh di nương một mực khóc, nói nhị tiểu thư tối hôm qua trở về thì sốt cao, là bị đồ bẩn dọa, còn cầu lão phu nhân thỉnh một đạo sĩ.”
“Lão phu nhân đáp ứng rồi.”
“Đúng vậy, lão phu nhân nói chờ nhị tiểu thư khỏi mới xử trí, tạm thời giam trong viện, giống như trước đây không cho xuất môn. Bất quá Xuân Đào sẽ không tốt như vậy, nàng