CHƯƠNG 68: KHIÊU KHÍCH TỪ TIỂU VƯƠNG GIA
Editor: Luna Huang
Vu Xá Nguyệt chưa nói nhiều, trực tiếp đứng dậy đi tới, tháo lam thủy tinh xuống đặt bên thủy tinh của Vu Lưu Vân. Hai viên thủy tinh nằm song song, ngoại trừ nhan sắc, hoàn toàn giống nhau nhưđúc.
Vu Xá Nguyệt tự nhận không phải là hạng người biết biết ẩn nhẫn tinh khiết gì, lại cũng chưa từng chủđộng gây chuyện thị phi, nhưng chẳng biết tại sao tổng có người muốn đạp chân nàng.
Vô luận là Vu Tịnh Hoa hay Vu Lưu Vân, nàng ai cũng không nương tay.
Hai tỷ muội nhất trí cửđộng, bảo người không khỏi âm thầm nghị luận, Vu Xá Nguyệt quả thực cùng Vu Lưu Vân tương xứng. Bọn họ quả thực hoài nghi, Vu Xá Nguyệt thật là người lại xấu lại sỏa kia sao?
Rõ ràng là tứ xấu đệ nhất, tướng mạo, cử chỉđại khí… Hình như cũng không thua Vu Lưu Vân khải nam tứ mỹ a.
Vu Tịnh Hoa lúc này trong lòng khó chịu, hiện tại Vu gia cô nương đều làm ra cửđộng như vậy, nàng nếu là hẹp hòi không chịu đáp ứng, vậy chỉ có thể là trước mặt Ngự Cảnh đãđánh mất mặt mũi. Nàng khẽ cắn môi, cũng đứng dậy lấy lục thủy tinh của mình để lên bàn.
Hiện ở trên bàn có một vòng ngọc, ba thủy tinh có lưu tô. Chúng vị tiểu thư công tử mặt mặt tư dò xét, ba tỷ muội Vu gia đều đáp ứng, bọn hắn cũng đều lục tục lấy vật của mình ra.
Rất nhanh, trên bàn chất đầy chu sai, phỉ thúy, lưu ly, ngọc bội… Đủ loại, nhiều loại thưởng.
Khương Doanh nhìn một đống phục trang đẹp đẽ, thập phần vui vẻ vỗ tay nói: “Như vậy liền thú vị rồi, chúng ta đây ai tới trước?”
Một công tửđề nghị, “Vừa rồi một ván là ai bắt đầu, lần này chính là người đó tới trước đi.”
Xung quanh lập tức một mảnh tán thành.
Một vị nữ tửđứng lên, có chút khẩn trương nói: “Nếu như vậy, tiểu nữ tử kia bêu xấu. Về của ta là: “Thiên tác kỳ bàn tinh tinh tử, ai dám tiếp.”
Nàng nói xong, mọi người đều suy tư.
Khương Doanh vấn Vu Lưu Vân: “Ngươi có muốn đối hay không.”
Vu Lưu Vân uống một hớp nước trà, hoàn toàn không trả lời.
Khương Doanh cười cười, nói với mọi người: “Lưu Vân là chờđại triển thân thủ, ta đây cũng tạm thời không đối.”
Vu Lưu Vân cùng Khương Doanh giai là một bộ thái độ chuẩn bị thắng, đối được lại không đối, để bọn nữ tử trong lúc nhất thời trầm tư suy nghĩ văn thơđối ngẫu văn thơđối ngẫu thập phần hâm mộ và sốt ruột.
Mấy công tử ca do do dự dự, không biết có nên đoạt thưởng của các cô nương hay không. Bên kia Hàn Y cười tiếp lời, “Địa vi Tuyên chỉ hà vi mặc, người nào dám tiếp. Các vị, cây quạt là lão tổ mẫu tặng, ta phải trước cầm về rồi mới chơi với các ngươi !”
Hàn thế tử nói, đương nhiên phải có người phủng tràng. Một công tử lông mày rậm mắt to trường bào màu lam trong đó cười nói: “Liền biết cây quạt kia làđổ của Hàn thế tử, chúng ta ai dám lấy, thế tử yên tâm để chúng ta được rồi.”
Chờ Hàn Y cầm lại cây quạt, sắc mặt Triệu Mạt Nhi ửng đỏ, nàng đi theo nói, “Ta bỗng nhiên nghĩđến một vế: Trọng trọng hỉ sự, trọng trọng hỉ, hỉ niên niên hoạch phong thu. Các vị mời đối.”
“Cái này không sai ~”
“Hảo văn thơđối ngẫu.”
Triệu Mạt Nhi vừa nói xong, nói rất hay cũng là khen ngợi không ngừng. Thời gian tác thơ, Triệu Mạt Nhi làm không sai, văn thơđối ngẫu này lại nói rất hay, có thể thấy được Triệu Mạt Nhi không chỉ có riêng là ném thẻ vào bình rượu a.
Vu Xá Nguyệt ở một bên tiếc hận, học thức tốt như vậy, đã là siêu việt Vu Tịnh Hoa rất nhiều, nhưng dĩ nhiên làm chó săn cho Vu Tịnh Hoa, thực sự là luẩn quẩn trong lòng a ~
Mới vừa rồi vị công tử xiêm y lam sắc kia tiếp lời nói: “Lần này đến ta. Doanh doanh tiếu ngữ, doanh doanh tiếu, tiếu tần tần truyền báo tiệp.”
Hắn vừa nói xong, mọi người một mảnh thổn thức, hợp với một từ doanh, nghe được nghe được làđúng lấy lòng Khương Doanh. Nét mặt Khương Doanh vẫn là cười hì hì, cũng nhìn không ra nghe hiểu hay vẫn là không có hiểu.
Công tử này nói xong, vừa đi đến bàn lấy đồ, Ánh mắt của hắn dạo qua một vòng trên vòng tay của Khương Doanh, vẫn là cầm đi một nhẫn ngọc.
Chơi loại trò chơi này, giống nhau lần đầu tiên cũng sẽ lấy lại đồ của mình, ởđây đều là nhân vật có mặt mũi,