CHƯƠNG 73: PHÁN BỈ
Editor: Luna Huang
Vu Âm Nhi cung kính đem hộp nâng qua đầu, thanh âm bình ổn thanh thúy nói: “Âm nhi cảm kích tổ mẫu nhiều năm chiếu cố, không thể vi báo, cho nên liền bản thân tú một bách thọđồ, tỏ tâm ý, mong rằng tổ mẫu vạn thọ vô cương.”
Lão phu nhân thấy tình cảnh này, trong lòng xúc động rất sâu. Nàng vươn tay ra hô: “Qua đây, để tổ mẫu nhìn.”
Vu Âm Nhi đứng dậy bước qua, lão phu nhân tiếp nhận hộp trong tay nàng, còn ngón tay Vu Âm Nhi đỏ bừng một mảnh, mặt trên rất nhiều lỗ kim, tựa hồ là có chút bị nhiễm. Lão phu nhân liền nắm chặt tay của Vu Âm Nhi, thập phần thương tiếc nói: “Hảo ~ hài tử, khổ cực ngươi.”
Vu Âm Nhi xấu hổ cúi đầu, xấu hổ nói: “Âm nhi cũng lấy không ra cái gì, cũng chỉ có thể xuất lực.”
Lão phu nhân liên tục thở dài, kỳ thực trong lòng nàng rõ ràng, bản thân trong ngày thường căn bản cũng không thế nào chúý tiểu tôn nữ nayd, hôm nay bởi vì thọ lễ này, nàng xem như là nhìn hài tử này a. Không biết có phải hay không bởi vì vừa được hai tôn tử, tôn nữ lại cùng nàng thân cận, lão thái thái buồn thương cảm nhiều.
Nàng túm tay của Vu Âm Nhi trước người mình, tỉ mỉ hỏi thương như thế nào. Tổ tôn hai người thập phần thân mật.
Nhìn trận trước mắt này thôi lệ khổ tình hí, Vu Tịnh Hoa nhịn không được liếc mắt. Trước đây còn tưởng rằng Vu Âm Nhi là một trung thực, không nghĩ tới a… Nàng hiện tại như thế có thể trang! Cùng Vu Xá Nguyệt một đức hạnh!
Một vị lễ Sầm bộ thượng thư hỉ khí dương dương vuốt mông ngựa: “Lão phu nhân thực sự là hảo phúc khí a, vãn bối đều hiếu thuận như thế.”
Hai bên trái phải các vị quan viên đều làđồng ý nói: “Đúng vậy, thực sự là hâm mộ tướng gia a.”
Lão thái thái nghe xong thập phần hưởng thụ, nàng lôi kéo tay của Vu Âm Nhi, cảm động nói: “Đúng vậy, ta hiện tại vui mừng nhất đó là mấy hài tử này rồi.”
Lúc này Vu Xá Nguyệt là cóđiểm bội phục Vu Âm Nhi, nàng hiểu được lợi dụng ưu thế của mình bùđắp tiền tài bất túc. Chưa tính làđầu cơ trục lợi, thế nhưng thập phần cóđầu óc.
Bất quá một tiểu tâm tư của Vu Âm Nhi, thời gian nàng nói ra hạ lễ, Vu Xá Nguyệt cũng là hoàn toàn hiểu. Đó chính là Vu Âm Nhi tại sao phải đoạt tặng lễ trước Vu Xá Nguyệt.
Vu Âm Nhi là một hài tử thông minh. Nàng biết mình cùng Vu Xá Nguyệt một dạng nghèo. Đã như vậy, đường ra duy nhất của Vu Xá Nguyệt chính là một dạng với nàng: Không nặng giá trị, trọng tâm ý. Nàng nếu là trước một bước tặng ra ngoài, Vu Xá Nguyệt tặng thế nào cũng vượt không qua bản thân.
Hơn nữa, Vu Âm Nhi cũng là thành công rồi. Vu Xá Nguyệt muốn đưa, quả thực cũng là một phần lễ thủ công “Trọng tình nghĩa”.
——
Thấy lão phu nhân vẫn lôi kéo tay của Vu Âm Nhi, trong lòng là Vu Tịnh Hoa căm giận nan bình. Cái hộp kia cũng còn mở xem, tổ mẫu bắt đầu khen không dứt, thực sự là không công bằng. Bất quá là một mảnh vải rách tú, lại còn tưởng so với Vu Lưu Vân ~
Nàng cắn răng nghiến lợi lầm bầm một câu, khóe mắt liếc miết Vu Xá Nguyệt, giật mình, liền bỗng nhiên đề cao âm lượng hỏi: “Tam muội muội, còn không có hỏi qua, ngươi cầm lễ vật gì a?”
Lời này của nàng vừa ra tới, rất nhiều người đều mang thái độ xem kịch vui nhìn Vu Xá Nguyệt. Bọn họđối với vị tam tiểu thư theo nhưđồn đãi này hết sức tò mò a.
Đang ngồi rất nhiều công tử tiểu thư cũng đều đã biết văn thải của Vu Xá Nguyệt, bọn họ trái lại đối với hạ lễ của nàng cóđiều chờ mong.
Vu Xá Nguyệt tựa hồ là một mực ngẩn người, bỗng nhiên bị người gọi lại có giật mình. Nàng ngạc nhiên nhìn về phía lão phu nhân, lại ngắm nhìn bốn phía, xấu hổ khẩn trương nói: A, hạ lễ a… liền, chính là ta tự làm, cũng không phải quá tốt…”
Nàng càng nói, thanh âm lại càng nhỏ, thoạt nhìn thoạt nhìn bất túc.
Cho tới nay, Vu Xá Nguyệt đều rất ít lộ ra biểu tình không xác định như vậy, Vu Âm Nhi