CHƯƠNG 76: NGÃ CŨNG MỘT CHỖ
Editor: Luna Huang
Mỗi một câu nói của Vu Xá Nguyệt đều tiến lên một bước, dưới ánh sáng mờ tối như vậy, Vu Tịnh Hoa cảm thấy ngữđiệu ôn nhu của Vu Xá Nguyệt âm trầm âm trầm kinh khủng, không tự chủ lùi về phía sau.
Vu Xá Nguyệt cười truy vấn nàng: “Hiện tại nhị tỷ tỷ khí cấp bại phôi tới tìm ta là bởi vì cái gì? Là bởi vì ngươi khi dễ ta, ta không có lão lão thật thật chịu đòn ngươi? Là bởi vì ngày hôm nay ngươi muốn ta xấu mặt kết quả không có thể như nguyện? Hay là bởi vì lễ vật của ngươi kém cõi nhất, tổ mẫu coi thường nhất, mà ta tốt nhất, nên ngươi muốn tìm ta xuất một chút khí? Hay hoặc là… Nhị tỷ tỷ nhớ thương tiểu vương gia, nên ghi hận ta và tiểu vương gia nói hai câu?”
Mỗi một câu nói của Vu Xá Nguyệt đều đâm vào lòng của Vu Tịnh Hoa, nàng cảm giác mình bị Vu Xá Nguyệt lột sạch, thế nhưng lòng xấu hổđể cho nàng thốt ra phản bác: “Ta không phải, ngươi nói bậy ——”
“Vu Tịnh Hoa, ngươi ghen tỵ cùng ngoan tuyệt thật giá hạ a. Nín khó chịu muốn khi dễ người sao? Đáng tiếc ngươi tìm nhầm người ~” Vu Xá Nguyệt không nghe thấy cắt đứt nàng.
Vu Tịnh Hoa lui về phía sau một chút đánh vào trên người Thanh Hạnh, trong miệng vẫn là nộ hô, “Vu Xá Nguyệt! Ngươi làm sao dám ——”
Vu Xá Nguyệt cười nhạt “Không phải là ngươi nói sao, ởđây lại không người, ta trang cái gì!”
Dáng vẻđắc ý của Vu Xá Nguyệt thật sâu khắc trong lòng của Vu Tịnh Hoa, hận của nàng nồng hơn trước nay chưa có.
Rõ ràng Vu Xá Nguyệt là một kẻ ngu si a! Là sửu bát quái còn bị người đạp không dám lên tiếng a! Vì sao bỗng nhiên thay đổi? Trở nên bình khởi bình tọa cùng nàng, thậm chí làđịa vị so với nàng càng cao? Vì sao Vu Xá Nguyệt có thểấu đả bản thân, nhục nhã bản thân, nhưng mà lại không người có thể tin tưởng Vu Xá Nguyệt sai… Vì sao a!
Đây hết thảy đều không hợp lý! Đều phát sinh!
Nàng rõ ràng là oán hận Vu Xá Nguyệt nhục nhã nàng, nhunge trong đầu Vu Tịnh Hoa xoay quanh một khắc kia Ngự Cảnh lấy đồ của Vu Xá Nguyệt.
Nàng bỗng nhiên như bất cứ giá nào đi tới níu lại tay của Vu Xá Nguyệt hướng trên người mình, trong miệng còn lớn tiếng hô: “Ngươi nghĩ rằng ta sợ ngươi? Ngươi không phải là có thểđánh sao! Hiện tại phụ cận người cũng nhiều, gọi tất cả mọi người tới tới nhìn ngươi đánh ta một chút a! Ngươi đánh ta a!”
“Ngươi làm gì!” Vu Xá Nguyệt biến sắc, hoảng sợ rút tay về. Thanh Hạnh cùng Ngưng nhi cũng đều nhanh lên bắt đầu ngăn.
Nhưng Vu Tịnh Hoa đã tức giận, nàng gắt gao siết tay của Vu Xá Nguyệt, trong miệng kêu to, trong lúc nhất thời bốn người xé rách cùng một chỗ.
Lúc này trong lòng Vu Xá Nguyệt nảy lên một lệ khí, nàng là không nghĩ tới Vu Tịnh Hoa người này tâm tính còn có thể kém cõi như vậy.
Xa xa tựa hồ có người tới, đôi mắt của Vu Xá Nguyệt nheo lại, xem ra Vu Tịnh Hoa hạ quyết tâm chơi lớn rồi. Nếu muốn chết, nàng kia không ngăn nữa!
Các nàng bốn người la hét ầm ĩ kéo tới túm đi, cũng không biết là ai đang giằng co bỗng nhiên buông lỏng tay, Vu Xá Nguyệt cùng Vu Tịnh Hoa thoáng cái thoát lực, tất cảđều té ngãở một bên.
Vu Xá Nguyệt té ngãđược Ngưng nhi ôm, rõ ràng không bị thương tích gì, nhưng bỗng nhiên ngồi dưới đất ôô khóc lên.
Vu Tịnh Hoa rơi cái mông cùng eo đều đau cũng là chưa hé răng, Thanh Hạnh cũng nhanh lên qua đây đỡ nàng. Vu Tịnh Hoa đang buồn bực Vu Xá Nguyệt cường ngạnh thế nào trở nên yếu ớt như vậy, cảm giác trong tay của mình hình như sinh ra cái gì.
Nàng nhịn đau, tiện tay lấy lên nhìn, trong chớp nhoáng này, nàng cơ hồ là bị dọa đến bị dọa đến hồn phi phách tán.
Trong lòng bàn tay nàng… Cư nhiên có một ngón tay trắng nõn tinh tế? Vu Tịnh Hoa có thấy thấy ngón tay có còn máu, đoạn ngón tay còn có bạch cốt ở chỗ da tróc thịt bong!
Bên cạnh Thanh Hạnh tự nhiên cũng nhìn thấy, mặt của nàng trong nháy mắt tái rồi, tiếng thét chói tai vang vọng cả viện.
Vu Tịnh Hoa hét lớn một tiếng ném ngón tay thật