CHƯƠNG 82: KỲ BA BẤT PHÂN TRIỀU ĐẠI
Editor: Luna Huang
“Ta cầm cũng cầm rồi, còn chuộc trở về?”
“Vẫn là cầm chết a…”
Này chưởng quỹ này có chút quái lạ, Vu Xá Nguyệt hỏi hắn: “Thế nào? Không đảm đương nổi người nói thẳng.”
“Không, có thể cầm có thể cầm. Người xem… Cầm sống chừng năm trăm vạn lượng, nếu người cầm chết, vậy sáu trăm tám mươi vạn lượng người cảm thấy thế nào?”
Ngưng nhi đứng ở phía sau vừa nghe chân đều mềm nhũn, nàng thậm chí là lần đầu tiên nghe nói nhiều tiền như vậy, chớ nói chi là thấy.
Cái giá tiền này cũng vượt ra khỏi dự tính của Vu Xá Nguyệt, số tiền này nếu như cầm tới tay… Còn làm kinh doanh chi nữa a! Diệt mấy tiểu nhân tướng phủ kia xong xa chạy cao bay khoái hoạt a! Kỳ thực Vu Xá Nguyệt đã không muốn nói giá tiếp, sáu trăm tám mươi vạn lượng đãđủ rồi.
Nhưng nàng luôn luôn lão chưởng quỹ này thập phần sợ cùng khẩn trương, liền thử dò xét nói: “Ta cũng không biết thứ này đến cùng giá trị tiễn bao nhiêu, không bằng ta đi thêm mấy chỗ, nếu như chưởng quỹ cho tốt nhất, ta đây trở về.”
Lão chưởng quỹ nghiêm mặt nói: “Cảnh Dương điển đương ta là cửa hàng lớn nhất Khải Nam. Ta có thể bảo đảm, người khác không dám ra cái giá tiền này, thậm chí tiểu điển đương căn bản là mua không nổi. Tiểu thư hà tất phí chuyện này.”
Vu Xá Nguyệt ngẫm lại, Cảnh Dương quả thực đã lớn nhất, danh tiếng tốt như vậy cũng sẽ không hãm hại nàng.
“Vậy bây giờ là có thể cầm?” Lập tức một tay giao tiền một tay giao hàng nàng còn có thể kiên định một chút, nếu không luôn cảm thấy quái dị.
Lão chưởng quỹ lau mồ hôi một cái: “Hiện tại sợ rằng không được, người xem tiểu cửa hàng của ta đây, thường ngày không có việc gì làm sao có thể có nhiều tiền như vậy, cái này cũng không chứa nổi a. Người nếu như vội vã cầm, ta có thể hẹn một thời gian.”
“Vậy mấy ngày thìđược?” Vu Xá Nguyệt có chút bận tâm đêm dài lắm mộng.
“Như vậy đi, chúng ta đem tiền tồn trang, ngân phiếu sáu trăm tám mươi vạn lượng còn có khếước đều ởđây ba ngày nội chuẩn bị tốt. Tiểu thưđến lúc đó mang theo đồ qua đây làđược.”
“Tốt lắm.”
Đàm thỏa, Vu Xá Nguyệt liền dẫn Ngưng nhi đi. Vu Xá Nguyệt chân trước đi ra ngoài, chân sau lão chưởng quỹ giao hỏa kế nhìn điếm, vội vảđi từ hậu môn.
Vu Xá Nguyệt cùng Ngưng nhi đi ở bên ngoài, bước chân của Ngưng nhi đều lơ mơ, cả người tựa hồ là nhộn nhạo ởđám mây, luôn cảm giác mình làđang nằm mơ một dạng. Bởi vì cho dù là một tháng trước đây, nàng cũng không nghĩ sẽ cùng tiểu thư trở nên có tiền như vậy a!
Vu Xá Nguyệt nhìn hình dạng nhưđi vào cõi thần tiên của Ngưng nhi, cười vỗ vỗ bả vai của nàng nói: “Ngươi xem, chúng ta giàu to rồi ~”
Ngưng nhi kích động lệ nóng doanh tròng, liên tục gật đầu “Đúng vậy! Thật không nghĩ tới đáng giá như thế! Tiểu vương gia lỗ vốn rồi, ta cảm thấy thủy tinh kia mua cũng không hơn cái giá tiền này.”
Vu Xá Nguyệt nhún vai, “Nếu ta nói hoàn bội kia cũng không đáng cái giá này, bất quá… Ai biết những thứ cổ nhân này lưu hành cái gì.”
“Ân? Cái gì cổ nhân?” Ngưng nhi có chút nghe không hiểu.
“Được rồi được rồi, phản chính có tiền còn tiết kiệm cái gì a, tiểu thư ta dẫn ngươi đi một bữa to!”
“Hảo!”
——
Ngưng nhi tuy rằng đi qua rất nhiều đường, nhưng nàng cũng không biết Hoành Phong tửu quán. Hai người đi hỏi đường. Vu Xá Nguyệt bây giờ là cảm giác mình tài đại khí thô rồi, nên thập phần chuyên gia, hai người dọc theo đường đi là cái gì cũng mua cái gì cũng nhìn, lấy một đống đồ chơi.
Khi các nàng đi bộ tới Hoành Phong tửu quán đều đã xế chiều, hai người đều là bủn rủn.
Bọn họ chính muốn đi vào, chỉ thấy vài người trên đường lôi lôi kéo kéo phía trước, bởi vì trận thế có chút lớn, trên đường rất nhiều người đều nghỉ chân hoặc nhường đường.
Vu Xá Nguyệt nhìn quanh, nói với Ngưng nhi “Ai, ngươi xem.”
Hai người thấy một cô nương xinh đẹp mặc xiêm y nga hoàng, nàng dẫn nha hoàn, vẻ mặt đông lạnh, nổi giận đùng đùng đi ở phía trước. Nha hoàn sau lưng nàng trong lòng ôm hai hộp, một đường chạy chậm theo.
Cô nương này một