CHƯƠNG 83: LỘ KIẾN BẤT BÌNH NHẤT THANH HỐNG
Editor: Luna Huang
Nhưng mà, đối mặt cự tuyệt kiên quyết như thế của cô nương, nam nhân này truy cầu bất thành, dĩ nhiên bày ra làm ra một bộ ngữđiệu tiểu phu thê giận dỗi ngộ giải người khác, thật có thể nói là cổđại tâm cơ nam a…
Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên liên tưởng đến sáo lộ những người buôn lậu lừa bán ở hiện đại, đại thể cũng đều là như vậy đi ~
“Được rồi Hoan nhi, đi thôi, nếu không chúng ta lên lầu, nàng không phải là thích ăn điểm tâm gạo nếp củ sen nhất sao ——” Nam nhân này đi tới liền muốn kéo tay nàng.
Trầm Nhan Hoan bị dọa đến mạnh lui về phía sau một bước, kinh hoảng nói: “Ngươi không nên tới! Ngươi có tin ta báo quan hay không!”
Tiên Quả cũng nhào tới che ở trước mặt Trầm Nhan Hoan, như sợ lão ưng bắt lão ưng bắt con gà con vậy.
Nam nhân này vẫn là không mặt mũi không da đẩy Tiên Quả kéo Trầm Nhan Hoan, trong lòng Tiên Quảôm đồ, thiếu chút nữa đã bịđổ hết. Vô luận Trầm Nhan Hoan cùng Tiên Quả mắng thế nào, người chung quanh cũng không có giúp một tay. Trầm Nhan Hoan tức giận đến mắt đỏ bừng, hầu như liền không nhịn được muốn khóc.
Vu Xá Nguyệt biết, đại bộ phận người vẫn tin tưởng lời của người nam nhân kia cho bọn họ là phu thê. Bởi vì cổđại yêu cầu quá mức hà khắc đối với nữ tử… Hơn nữa cô nương này quay đầu lại nếu là bị người truyền đi lời đồn lộn xộn gì, tám chín phần mười liền phải gả cho người cặn bả này.
Vu Xá Nguyệt ngẫm lại, phản chính nàng liền sắp có tiền, cũng có thể xa chạy cao bay rồi, trong Khải Nam thành cóđắc tội vài người chắc cũng là không có chuyện gì…
“Hoan nhi tỷ tỷ.”
Một tiếng gọi đột nhiên này, để Trầm Nhan Hoan cùng nam tửđều là sửng sốt, Vu Xá Nguyệt dẫn Ngưng nhi đi ra từ trong đám người.
“Ngươi ——” Trầm Nhan Hoan mê man nhìn nàng. Vu Xá Nguyệt tiến lên ôm tay của Trầm Nhan Hoan, thập phần rất quen nói: “Ta nghe sớm nha đầu nhà ngươi nói ngươi đi ra ngoài, nguyên lai làở chỗ này a.”
Trầm Nhan Hoan nhìn nàng mờ mịt gật đầu, “Ân, ta, ta chỉđi ra dạo một chút.” Trước mắt Vu Xá Nguyệt khuôn mặt mạo mỹ vô song, xem thấu khí chất cũng là thiên kim của đại hộ nhân gia, thế nhưng nàng dĩ nhiên dĩ nhiên.
Vu Xá Nguyệt quay đầu lại chỉ vào nam nhân kia vấn: “Vậy hắn là ai a? Ta thế nào chưa từng thấy qua?”
Trầm Nhan Hoan bỗng nhiên phản ứng kịp, tiến lên vô cùng thân thiết kéo cánh tay của Vu Xá Nguyệt nói: “Ta cũng không biết, mỗi lần ta vừa ra tới liền theo ta, có lẽđầu óc hắn có bệnh.”
Thấy chung quanh mọi người chỉ trỏ, nam tử kia có chút nóng nảy, liên tục giải thích “Ai! Ta không phải ——”
Thế nhưng Vu Xá Nguyệt không nhìn hắn, trực tiếp nói với Trầm Nhan Hoan: “Đi thôi, vừa lúc Lưu Vân mấy người các nàng đều ở trong bao sương, nếu không phải ta đi xuống, còn nhìn không thấy ngươi. Ngưng nhi, ngươi đi giúp Tiên Quả cầm đồ a.”
“Vâng.” Ngưng nhi tiến tới tiếp nhận hộp trong tay Tiên Quả.
Tiên Quả nói cám ơn liên tục.
Vừa nghe nàng thả ra danh hào của Vu Lưu Vân, thần sắc của Trầm Nhan Hoan hơi động, liên tục gật đầu: “Ân, vừa lúc ta đã lâu không gặp Lưu Vân rồi.”
“Chờ một chút, Hoan nhi!” Nam tử kia nóng nảy, lần thứ hai đuổi theo chặn ở trước mặt các nàng “Hoan nhi a, ta chỗ nào không tốt nàng nói với ta, đừng đùa giỡn tính tình làm bộ không biết ta như vậy a ——”
Vu Xá Nguyệt là không nghĩ tới, nam nhân này thật đúng là chưa hết hy vọng a, xem ra hắn là biết rõ chiến thuật dư luận, nhất tâm muốn để cho người khác biết hắn cùng cô nương nhân gia là một đôi.
“Hoan nhi tỷ tỷ, đây rốt cuộc làđại môn nhà ai không khóa cửa, thả sỏa tử này ra? Ngươi như thế nào cùng nhận thức người như thế? Cũng không sợ tỷ muội mấy người cười ngạo ngươi. Chúng ta đi nhanh đi, không quay về nữa tiểu vương gia cùng Hàn thế tử sẽ tức giận ~”
(Luna: Đại tỷ thật biết tận dụng @@)
“Ngươi ——” Trầm Nhan Hoan không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt không riêng dám nâng danh hào của Vu Lưu Vân, còn dám lấy Ngự Cảnh cùng Hàn Y cho nàng làm bia chắn, trong lòng có chút khiếp sợ, không biết Vu Xá Nguyệt là lai lịch