Ngày hôm qua không ăn uống đàng hoàng khiến nàng rất tiều tụi. Tự nhiên nàng lại rất muốn ăn cá. Bên trong lãnh cung này tự nhiên lại có một hồ cá bỏ hoang. Cả ở trong này tuy không mập mạp nhưng có vài con bơi lượn. Nàng muốn ăn cá nướng. Nói là làm liền sắn tay áo lên lội xuống hồ cá bắt cá. Nàng cũng rất may mắn bắt được một con cá già thịt lâu năm tầm 4-5 cần đủ cho cả nàng , Xuân Lan và Lý công công có một bữa no nê.Thu gom củi khô cùng cành cây khô nàng bắt đầu làm thịt con cá này. Nhưng ở đây không có kéo cùng gia vị. Nàng dành nướng mọi đến khi chín thì gỡ thịt bỏ phần ruột đi. Nãy vì nhất thời không chú ý Hưng phấn đi bắt cá nên nàng không ngửi thấy mùi cá nhưng lên bờ bị gió lùa khô cả quần áo mùi cá nồng nặt khiến nàng muốn ói. Nói ói liền không ngừng nôn ói. Ói hết cả nước trong bao tử ra vì không ai gì vẫn ói đến mật xanh mật vàng. Nằm trên nền đất lạnh nàng muốn chết ngay lúc này thật mất mặt.Xuân Lan quay trở lại thấy nàng tiều tụi mặt tái nhợt hơn cả lúc nàng ấy đi liền hoảng hồn:“ nương nương người làm sao vậy? Đừng dọa nô tì, nô tì chỉ mới đi được một lát sao người trở nên nhết nhát như thế này?”“ Ta không sao. Em đừng lo. Em xem ta vừa mới bắt được một con cá đây này!”“ Woa nương nương quá giỏi !”“ Để em đi nướng cá cho người ăn nhé! Trước đây , phụ thân của nô tì cũng rất giỏi đánh bắt mỗi lần về đều mang rất nhiều Hải sản tươi sống nhưng một lần đi liền không bao giờ trở lại.” Nàng ấy vừa nói nước mắt vừa lăn dài xuống đất.“ Thôi quăng vào hồ đi , ta cũng không muốn ăn cá.”“ Tại sao ạ?”“ Tự nhiên thấy cá ta lại buồn nôn.”Nàng cứ tưởng không ăn cá sẽ không sao nhưng mỗi ngày nàng càng khó chịu trong người hơn nôn ói cũng dữ dội hơn vốn được chăm sóc mập mạp liền gầy hẳn đi một vòng trở lại là Hoa Nhược Nguyệt yếu ớt và bệnh tật.Hắn bận rộn xử lý chính sự đến khi đêm khuya mới nhân lúc nàng ngủ say đến ôm nàng ngủ. Càng ôm càng thấy nhẹ hơn. Nhẹ nhỏ gầy như muốn gió bay đi mất. Nàng ngửi hương thơm quen thuộc của hắn tưởng đang nằm mơ liền dần dần chui rút vài nơi ấm áp và an toàn này. Hắn nhìn nàng xanh xao liền hận mình không thể lập tức đưa nàng về chỗ của hắn. Nhưng mà lại sợ nàng gặp nguy hiểm. Đợi hắn diệt trừ kẻ đằng sau hại nàng liền có thể yên tâm để nàng quay lại Hoa Liên cung.Ở lãnh cung vốn tồi tàn lạnh lẽo lại chứa hoàng thượng cao cao tại thượng cùng hoàng hậu say giấc nồng tình cảnh đơn sơ mà lại ấm áp vô cùng. Tháng thứ tư trôi qua ở lãnh cung cả người gầy đi nhưng vòng bụng lại không gầy có xu hướng to lên. Nàng bất giác phát hiện đã vài tháng không có kinh Nguyệt.“ chẳng lẽ, nàng có thai?”Nàng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nhưng mà vui mừng chưa được bao lâu thì nàng lại suy nghĩ : “ Hắn có cần con của nàng không? ““ con của nàng sinh ra ở lãnh cung hay