Sáng hôm sau, Tô Đình dậy từ rất sớm, nàng háo hức với những con thú mình có thể săn được, nhưng khi rời khỏi lều nàng mới hay tin từ chiều hôm qua, kinh thành đã đưa đến những tấu chương cơ mật, hoàng thượng phải đích thân chuẩn tấu.
Đến khuya, hoàng thượng triệu tập tất cả quan lại đi cùng vào lều để hợp bàn, đến hiện tại vẫn chưa có ai rời khỏi.
Tô Đình không khỏi thất vọng mà thở, chắc chắn thời gian đi săn sẽ bị dời lại nữa rồi.
Nàng buồn chán mà chạy đến lều của Uyển quý phi.
Đứng bên ngoài lều nàng khẽ gọi "Uyển a di.
"
"Vào đi.
" Uyển quý phi lên tiếng.
Tô Đình vui vẻ đi vào trong, tuy thời gian còn rất sớm nhưng Uyển quý phi đã thức dậy từ lâu, lúc này nàng đang ngồi trên một cái ghế gỗ mà thêu một tấm khăn, nhìn thấy nàng đi vài liền mỉm cười hỏi.
"Sao con lại đến đây, không đi kiếm những đứa nhỏ khác chơi à.
"
Tô Đình ra vẻ tuổi thân nói "Hoàng bá bá đều kêu họ đi hết rồi, không có ai rảnh rỗi mà chơi cùng con.
"
"Vậy là ta rành nên con mới đến đây kiếm ta à.
" Uyển quý phi hài hước hỏi nàng.
Tô Đình chớp mắt tỏ vẻ vô tội "Mới không phải, là do ngài thương con nhất, con sợ ngài buồn chán nên đến đây nói chuyện cùng ngài.
"
"Dẻo miệng.
" Uyển quý phi vui vẻ cười sau đó kêu cung nữ bên cạnh "Đem ghế lại đây, cũng dọn chút điểm tâm đế.
"
"Vâng.
" Cung nữ hành lễ rồi đi ra ngoài.
Tô Đình cười hì hì rồi đi lại xem khăn thêu trên tay bà.
Trên tấm khăn là một bức tranh phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, khung cảnh bên ngoài đã được hoàn thiện dưới bàn tay khéo léo của bà, bây giờ bà đang thêu hai con chim sẻ đang đậu trên một cành cây.
Tô Đình híp mắt khen ngợi "Uyển a di thật khéo tay, hình trên khăn thật đẹp á.
"
"Con đó, nói đến ta với mẫu thân con lại đau đầu.
" Uyển quý phi trừng mắt dí tay vào trán nàng.
Tô Đình khom người cho bà để tay tới trán mình sau đó chớp mắt tỏ vẻ "Con mới không thêu đau đâu, nữ nhi sức lớn như con thì chỉ có thể cầm đao cầm cung thui.
"
Uyển quý phi nghe nàng nói liền thở dài "Ta cũng không biết làm sao với con, sau này không ai thèm lấy thì đứng có than.
"
Tô Đình bĩu môi "Con mới không thèm lấy đâu, sau này cứ bám dính Hoàng bá bá, Uyển a di, phụ thân, mẫu thân cùng các ca ca là được.
"
"Con đó.
" Uyển quý phi vừa bất lực vừa nuông chiều nhìn nàng "Thôi con cứ bình bình an an là tốt rồi.
"
"Con thích hình gì, ta thêu cho con một cái.
"
"Con thích cánh đồng hoa ạ.
" Tô Đình vui vẻ cười nói.
Hai người bên trong lều cùng nhau tán gẫu rất nhiều thứ cho đến khi một cung nữ bước vào mời bọn họ ra ngoài dùng bữa cùng hoàng thượng.
Tô Đình dìu Uyển quý phi ra ngoài.
Lúc này bên ngoài có vài người đang ngồi trên bàn dài bằng gỗ được thị vệ bê đến, hoàng thượng ngồi ở đầu bàn.
hai phi tần ngồi cách hoàng thượng một cái ghế trống, phía dưới là bốn hoàng tử chia đều hai bên, bên dưới nữa là Tô Thượng tướng quân cùng Tô Khai.
Những quan lại khác cùng nhi tử của họ đều nghĩ ngơi cùng dùng bữa ở trong lều.
Tô Đình cùng Uyển quý phi vừa đi đến liền nhận được một loạt ánh mắt của những người trên bàn.
Hoàng thượng nhìn hai người liền cười nói "Đến đây ngồi bên cạnh trẫm.
"
Tô Đình trước con mắt của nhiều người mà dìu Uyển quý phi đến ghế ngồi sau đó mới đi đến chỗ ngồi phía đối diện của nàng.
Nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi của hoàng thượng cùng phụ thân mình nàng liền đau lòng hỏi.
"Hoàng bá bá bận việc xong chưa ạ.
"
"Sao vậy tiểu Đình của chúng ta háo hức muốn đi săn sao.
" Hoàng thượng cười đùa với nàng.
Tô Đình lắc đầu bĩu môi ra vẻ trưởng thành "Con mới không có như vậy.
"
"Con chỉ nói ngài cùng phụ thân con mau mau nghỉ ngơi đi, hai mắt đều thâm quầng cả rồi.
"
Hoàng thượng nghe vậy vẻ mặt đầy thưởng thụ, là vua của một nước không phải không có người quan tâm đến sức khỏe của ngài, nhưng chỉ có Tô Đình khiến ngài thực sự cảm thấy được quan tâm, vì vậy tất cả tình thương của ngài đều được gửi gắm đến Tô Đình tuy nàng không phải nữ nhi của mình.
"Ngoan, trẫm biết rồi, dùng bữa xong chắc chắn sẽ đi nghỉ ngơi.
"
"Săn bắn cũng đã dời lại vào trưa mai.
"
Tô Đình mỉm cười gật đầu.
Thức ăn lần lượt được bưng lên, tuy hiện tại đang ở ngoài rừng, nhưng thức ăn đem từ hoàng cung đến đây rất đầy